Kinh Thánh nói gì về việc quản lý tiền của/tài chính của bạn?
Kinh Thánh nói nhiều về việc quản lý tiền của. Liên quan đến việc mượn tiền, Kinh Thánh nói chung thường khuyên ngược lại. Xin xem Châm Ngôn 6:1-5; 20:16; 22:7, 26-27 (“Người giàu cai trị kẻ nghèo, và người đi vay là đầy tớ kẻ cho mượn ... Chớ đồng bọn cùng những kẻ giao tay nhau, Hoặc cùng kẻ bảo lãnh nợ: Nếu con không có gì trả, Cớ sao con muốn chúng đoạt lấy cái giường con đi?”). Nhiều lần lặp đi lặp lại, Kinh Thánh cảnh cáo về việc tích lũy của cải và thay vào đó khích lệ chúng ta tìm kiếm của cải thuộc linh. Châm Ngôn 28:20: “Người thành thực sẽ được phước lành nhiều; Còn kẻ nào vội làm cho giàu ắt sẽ chẳng khỏi bị phạt” Cũng hãy xem Châm Ngôn 10:15; 11:4; 18:11; 23:5.
Vả, sự tin kính cùng sự thỏa lòng ấy là một lợi lớn.
I Ti-mô-thê 6:6
Châm Ngôn 6:6-11 cung ứng sự khôn ngoan liên quan đến thói lười biếng và sự lụn bại tài chính xảy đến như hệ lụy không tránh khỏi. Chúng ta được bảo hãy xem xét loài kiến cần mẫn làm việc để thâu trữ lương thực cho chính nó. Phân đoạn Kinh Thánh đó cũng cảnh cáo về việc ngủ nghê khi lẽ ra chúng ta nên làm điều gì đó có ích lợi. Một “kẻ biếng nhác” là một người làm biếng, lười nhác muốn nghỉ ngơi hơn là làm việc. Kết cuộc của người đó được bảo đảm—nghèo đói và thiếu thốn. Ở đầu kia của phổ là người bị ám ảnh bởi việc kiếm tiền. Một người như thế, theo Truyền Đạo 5:10, không bao giờ có đủ của cải để thỏa mãn mình và lúc nào cũng phải thâu tóm ngày càng nhiều hơn. 1 Ti-mô-thê 6:6-11 cũng cảnh cáo về cái bẫy của việc khao khát sự giàu có.
Ví bằng có ai không săn sóc đến bà con mình, nhất là không săn sóc đến người nhà mình, ấy là người chối bỏ đức tin, lại xấu hơn người không tin nữa.
I Ti-mô-thê 5:8
Thay vì khát khao chất chứa của cải cho chính mình, mô hình của Kinh Thánh là mô hình của việc ban cho, chứ không phải kiếm lấy. “Hãy nhớ rằng: Ai gieo ít thì gặt ít, ai gieo nhiều thì gặt nhiều. Mỗi người nên quyên góp tùy theo lòng mình đã định, không miễn cưỡng hoặc do ép buộc, vì Đức Chúa Trời yêu mến người dâng hiến một cách vui lòng.” (2 Cô-rinh-tô 9:6-7, TTHD). Chúng ta cũng được khích lệ là những quản gia tốt đối với những gì Đức Chúa Trời đã và đang ban cho chúng ta. Trong Lu-ca 16:1-13, Chúa Giê-Xu kể câu chuyện ngụ ngôn về người quản gia bất lương như một cách cảnh cáo chúng ta về cương vị quản gia yếu kém. Lời răn dạy của câu chuyện đó là “Vậy nếu các ngươi không trung tín về của cải thế gian, có ai đem của thật giao cho các ngươi?” (câu 11). Chúng ta cũng chịu trách nhiệm phải cung ứng cho chính gia đình mình, 1 Ti-mô-thê 5:8 nhắc nhở chúng ta: “Ví bằng có ai không săn sóc đến bà con mình, nhứt là không săn sóc đến người nhà mình, ấy là người chối bỏ đức tin, lại xấu hơn người không tin nữa.”
Tóm lại, Kinh Thánh dạy gì về việc quản lý tiền bạc? Câu trả lời có thể được tóm lược bằng chỉ một từ—sự khôn ngoan. Chúng ta phải khôn ngoan với tiền bạc của mình. Chúng ta phải tiết kiệm, chứ không phải tích trữ nó. Chúng ta phải tiêu tiền, nhưng với sự thận trọng và tiết độ. Chúng ta phải dâng trở lại cho Chúa, cách vui vẻ và tận hiến. Chúng ta phải sử dụng tiền bạc mình để giúp đỡ những người khác, nhưng bằng sự sáng suốt và ở dưới sự hướng dẫn của Thánh Linh của Đức Chúa Trời. Giàu có thì chẳng sai, nhưng yêu thích tiền bạc là sai trật. Sứ điệp nhất quán của Kinh Thánh về việc quản lý tiền bạc là hãy khôn ngoan.
Kinh Thánh nói gì về việc quản lý tiền của/tài chính của bạn?
* Kinh Thánh Tham Khảo:
I Ti-mô-thê 6:6 - Vả, sự tin kính cùng sự thỏa lòng ấy là một lợi lớn.
I Ti-mô-thê 5:8 - Ví bằng có ai không săn sóc đến bà con mình, nhất là không săn sóc đến người nhà mình, ấy là người chối bỏ đức tin, lại xấu hơn người không tin nữa.
* Bản Dịch theo GotQuestions
* Nếu bạn cảm thấy bản dịch này chưa đúng hoặc chưa phù hợp, xin hãy liên hệ và đóng góp bản dịch mới.
* Nếu bạn cảm thấy bản dịch này chưa đúng hoặc chưa phù hợp, xin hãy liên hệ và đóng góp bản dịch mới.
Nếu bạn thích trang này, xin hãy giúp chúng tôi chia sẽ cho bạn bè: