Bạn Có Câu Hỏi Gì?
Ví dụ: Hôn Nhân, Tình Dục, Tiền Bạc, Khủng Long, Thuốc Lá, Xăm Hình, v,v ...

*Xin đánh tiếng việt có dấu hoặc sử dụng tiếng anh.
*Hiện tại việc dịch thuận tài liệu vẫn đang cần rất nhiều đóng góp. Nếu bạn có thể đóng góp, hãy liên hệ facebook qua trang thông tin.

Điều gì đã xảy ra trong thời kỳ giao thời?

Thời gian giữa các tác phẩm cuối cùng của Cựu Ước và sự xuất hiện của Đấng Christ được gọi là thời kỳ "giao thời giữa Tân và Cựu Ước " (hoặc "giữa thời kỳ di chúc"). Bởi vì không có lời tiên tri của Thiên Chúa trong thời gian này, một số đề cập đến nó như là "400 năm im lặng." Bầu không khí chính trị, tôn giáo và xã hội của Palestine thay đổi đáng kể trong giai đoạn này. Phần lớn những gì đã xảy ra đã được dự báo bởi các tiên tri Daniel. (Xem Daniel chương 2, 7, 8, và 11 và so sánh các sự kiện lịch sử.)
Israel được đặt dưới sự kiểm soát của Đế quốc Ba Tư từ khoảng 532-332 B.C. Người Ba Tư cho phép người Do Thái để thực hành tôn giáo của họ với rất ít can thiệp. Họ thậm chí còn được phép xây dựng lại và thờ phượng tại đền thờ (2 Chronicles 36:22-23; Ezra 1:1-4). Giai đoạn này bao gồm 100 năm cuối cùng của thời Cựu Ước và khoảng 100 năm đầu tiên của thời kỳ giao thời. Lần này hòa bình và sự thỏa mãn tương đối bình lặng trước khi cơn bão.
Alexander đại đế đánh bại Darius của Ba Tư, đưa quy tắc của Hy Lạp đến với thế giới. Alexander là một học trò của Aristotle và được giáo dục tốt trong triết học và chính trị Hy Lạp. Ông đã yêu cầu các nền văn hóa Hy Lạp được phát huy trong mọi vùng đất mà ông đã chinh phục. Kết quả là, sách Cựu Ước tiếng Hebrew được dịch sang tiếng Hy Lạp, trở thành bản dịch gọi là bản bảy mươi . Hầu hết các tài liệu tham khảo Tân Ước Cựu Ước Kinh Thánh sử dụng những cụm từ bản Bảy Mươi. Alexander đã cho phép người Do thái tự do tôn giáo, mặc dù ông vẫn thúc đẩy mạnh mẽ lối sống của Hy Lạp. Đây không phải là một biến tốt của sự kiện cho Israel kể từ khi nền văn hóa Hy Lạp đã rất trần tục, nhân văn, và không tin kính.
Sau khi Alexander chết, xứ Giu-đê đã được cai trị bởi một loạt các người nối nghiệp, mà người cai trị cuối cùng là Antiochus Epiphanes. Antiochus đã làm nhiều hơn để từ chối quyền tự do tôn giáo cho người Do Thái. Khoảng 167 trước công nguyên, ông đã lật đổ các đường lối chính đáng của các thầy tế lễ và làm ô uế đền thờ, ô uế nó với những con vật không tin sạch và một bàn thờ ngoại giáo (xem Mark 13:14). Điều này là tương đương với việc cưỡng đoạt tôn giáo. Cuối cùng, người Do Thái kháng cự Antiochus để phục hồi lại quyền lợi cho các thầy tế lễ và giải cứu đền thờ. Thời gian sau đó là một trong những cuộc chiến tranh, bạo lực và đấu đá nội bộ.
Khoảng 63 trước công nguyên, Pompey của Roma chinh phục Palestine, đưa tất cả xứ Giu-đê dưới sự kiểm soát của Caesars. Điều này cuối cùng dẫn đến Herod được lập làm vua của xứ Giu-đê bởi các hoàng đế La Mã và Thượng viện. Đây là quốc gia mà đã đánh thuế và kiểm soát người Do Thái, và cuối cùng hành hình Đấng Messiah trên cây thập tự La Mã. Nền văn hóa La mã, Hy Lạp, và Hê-bơ-rơ bây giờ đã được pha trộn với nhau trong xứ Giu-đê.
Bấy giờ các người Pha-ri-si và mấy thầy thông giáo từ thành Giê-ru-sa-lem đến, nhóm lại cùng Đức Chúa Jêsus,
Mác 7: 1
Trong suốt khoảng thời gian của Hy Lạp và La Mã chiếm đóng, hai nhóm chính trị/ tôn giáo quan trọng nổi lên ở Palestine. Người Pharisi bổ sung vào Luật Môsê qua truyền miệng và cuối cùng coi luật lệ riêng của họ quan trọng hơn của Thiên Chúa (xem Mác 7: 1-23). Trong khi lời dạy của Đấng Christ thường được những người Pharisi đồng ý, Ngài đã mắng nhiếc chống lại việc tuân theo luật pháp (chũ nghĩa luật pháp) trống rỗng và sự thiếu lòng thương xót của họ. Các Sadducees đại diện cho các nhà quý tộc và những người giàu có. Các Sadducees, người nắm giữ quyền lực thông qua các Sanhedrin, từ chối tất cả, nhưng ngoại trù những cuốn sách của Môi-se của Cựu Ước. Họ không tin vào sự sống lại và được coi là cái bóng của người Hy Lạp, người mà họ rất ngưỡng mộ.
Những sự kiện nầy nhanh chóng thiết lập giai đoạn cho Đấng Christ đã có một tác động sâu sắc đến những người Do Thái. Cả hai người Do Thái và người ngoại đạo từ các quốc gia khác đang trở nên không hài lòng với tôn giáo. Người ngoại đạo đã bắt đầu đặt câu hỏi về tính hợp lệ của đa thần giáo. La Mã và Hy Lạp đã được rút ra từ thần thoại của họ hướng về Kinh Thánh Hebrew, bây giờ dễ dàng có thể đọc được ở Hy Lạp và Latin. Người Do Thái, tuy nhiên, đã chán nản. Một lần nữa, họ bị chinh phục, bị áp bức, và ô nhiễm. Hy vọng được đang ở mức thấp; đức tin thậm chí còn thấp hơn. Họ đã bị thuyết phục rằng bây giờ điều duy nhất có thể cứu họ và đức tin của họ là sự xuất hiện của Đấng Messi.
Tân Ước kể về câu chuyện của bao hy vọng đến, không chỉ đối với người Do Thái, nhưng đối với toàn bộ thế giới. Thực hiện các lời tiên tri của Đấng Christ đã được dự đoán trước và được công nhận bởi nhiều người tìm kiếm Ngài ra. Những câu chuyện về đội viên trưởng La Mã, mấy nhà thông thái và Nicôđemus người Pharisee cho thấy cách Chúa Giê-xu đã được công nhận là Đấng Mê-si của những người sống trong thời của Ngài. "400 năm của sự im lặng" đã bị phá vỡ bởi câu chuyện vĩ đại nhất đã từng được kể -Tin Mừng của Chúa Giê-xu Christ
Điều gì đã xảy ra trong thời kỳ giao thời?
* Kinh Thánh Tham Khảo:
Mác 7: 1 - Bấy giờ các người Pha-ri-si và mấy thầy thông giáo từ thành Giê-ru-sa-lem đến, nhóm lại cùng Đức Chúa Jêsus,

* Bản Dịch theo GotQuestions
* Nếu bạn cảm thấy bản dịch này chưa đúng hoặc chưa phù hợp, xin hãy liên hệ và đóng góp bản dịch mới.