“Hỡi linh hồn ta, chúc tụng Đức Giê-hô-va” trong Thi Thiên 103:1 có nghĩa là gì?
Thi Thiên 103 mở đầu bằng lời kêu gọi đầy khích lệ này: “Hỡi linh hồn ta, hãy ngợi khen Đức Giê-hô-va! Mọi điều gì ở trong ta, hãy ngợi khen danh thánh Ngài!” (câu 1, ESV). Cùng một mệnh lệnh “Hỡi linh hồn ta, hãy ngợi khen Đức Giê-hô-va!” được lặp lại trong câu tiếp theo (Thi Thiên 103:2, NKJV), ở cuối bài (câu 22), và hai lần nữa trong Thi Thiên 104, câu 1 và 35. Thi Thiên 103 bắt đầu bằng việc một cá nhân dâng trọn linh hồn mình lên Chúa, và kết thúc bằng việc các thiên sứ và toàn thể tạo vật cùng ngợi khen (câu 20–22).
Cụm từ "Hỡi linh hồn tôi" ám chỉ toàn bộ con người bên trong của tác giả. Bản dịch New Living Translation diễn giải ý nghĩa của từ "linh hồn" trong Thi Thiên 103:1 một cách rõ ràng hơn: "Hỡi toàn thể con, hãy ngợi khen Đức Giê-hô-va; hết lòng, con sẽ ngợi khen danh thánh Ngài." Khi chúng ta chúc tụng Chúa bằng cả linh hồn mình, chúng ta đang ngợi khen Ngài hết lòng—với tất cả con người chúng ta và tất cả những gì chúng ta có bên trong.
Ngoài từ “linh hồn”, Từ điển Enhanced Strong còn đưa ra một số nghĩa tiếng Anh cho từ tiếng Do Thái gốc (nephesh), bao gồm “trái tim”, “bản thân tôi”, “bản thân mình”, “chất thở”, “sinh vật sống”, “bản chất bên trong của một người”, “chính con người đó”.
“Chúc tụng” Chúa là ngợi khen Ngài . Tác giả Thi Thiên 103 nhắc nhở bản thân và dân sự Chúa luôn nhớ ngợi khen Chúa với trọn tấm lòng vì tình yêu thương, lòng nhân từ, lòng thương xót, sự tha thứ và sự cứu rỗi của Ngài: “Hỡi mọi người trong tôi, hãy ngợi khen Đức Giê-hô-va; nguyện tôi chẳng hề quên những việc lành Ngài đã làm cho tôi. Ngài tha thứ mọi tội lỗi tôi, và chữa lành mọi bệnh tật tôi. Ngài cứu chuộc tôi khỏi sự chết, đội mão triều thiên yêu thương và lòng thương xót cho tôi. Ngài làm cho đời tôi đầy dẫy điều tốt lành. Tuổi trẻ tôi tươi mới như chim đại bàng!” (Thi Thiên 103:2–5, BDM).
Chúng ta chúc tụng Chúa bằng linh hồn mình khi rũ bỏ sự thờ ơ, đãng trí, và bất kỳ tiêu cực nào có thể đã len lỏi vào cuộc sống. Khi chúng ta dùng tâm trí để nhớ lại tất cả những gì Chúa đã làm cho mình, chúng ta khơi dậy một sự đáp lại nồng nhiệt bằng lời ngợi khen và thờ phượng trào dâng từ sâu thẳm tâm hồn.
Khi dân Y-sơ-ra-ên nhận ra rằng Chúa không đối xử với họ theo tội lỗi của họ, họ đã hết lòng ngợi khen Ngài vì tình yêu thương không lay chuyển của Ngài : “Ngài đã bày tỏ bản tính Ngài cho Môi-se và các công việc Ngài cho dân Y-sơ-ra-ên. Đức Giê-hô-va là Đấng hay thương xót và nhân từ, chậm giận và đầy lòng nhân từ không lay chuyển. Ngài sẽ không buộc tội chúng ta luôn luôn, cũng không giữ cơn giận đến đời đời. Ngài không trừng phạt chúng ta vì mọi tội lỗi của chúng ta; Ngài không đối xử khắc nghiệt với chúng ta như chúng ta đáng phải chịu. Vì lòng nhân từ không lay chuyển của Ngài đối với những người kính sợ Ngài lớn như chiều cao của các tầng trời trên trái đất. Ngài đã đem tội lỗi chúng ta xa chúng ta như phương đông xa cách phương tây” (Thi Thiên 103:7–12, BDM). Tương tự như vậy, khi chúng ta hết lòng bày tỏ lòng biết ơn về lòng thương xót và ân điển của Đức Chúa Trời đối với chúng ta là những tội nhân, chúng ta chúc tụng Chúa bằng cả tâm hồn mình.
Thi Thiên 103 mang đậm tính Phúc Âm và là bài thánh ca được các tội nhân ưa chuộng. Những lời khuyên nhủ tương tự về việc chúc tụng Chúa bằng cả con người chúng ta có thể được thấy xuyên suốt các Thi Thiên: “Hỡi linh hồn ta, sao ngươi lại sờn ngã? Sao ngươi bồn chồn trong lòng ta? Hãy trông cậy nơi Đức Chúa Trời, vì ta sẽ còn ngợi khen Ngài, là Đấng Cứu Rỗi và là Đức Chúa Trời ta” (Thi Thiên 42:5; xin xem thêm Thi Thiên 42:11; 43:5; 104:1). Từ dân Y-sơ-ra-ên xưa cho đến những tội nhân khiêm nhường nhất ngày nay, chúng ta chúc tụng Chúa bằng cả tâm hồn khi nghĩ đến lòng nhân từ của Đức Chúa Trời dành cho chúng ta và tình yêu thương vô bờ bến, vững bền của Ngài: “Đức Giê-hô-va như cha đối với con cái mình, dịu dàng và thương xót những ai kính sợ Ngài. Vì Ngài biết chúng ta yếu đuối; Ngài nhớ rằng chúng ta chỉ là bụi đất” (Thi Thiên 103:13–14, BDM).
Chúng ta chúc tụng Chúa bằng cả tâm hồn khi không giữ lại điều gì trong lời ngợi khen và thờ phượng Ngài: “Lạy Đức Chúa Trời, lòng con vững vàng; con sẽ hát xướng và ca hát với cả tâm hồn. Hỡi đàn hạc và đàn lia, hãy thức dậy! Con sẽ đánh thức rạng đông. Lạy Đức Giê-hô-va, con sẽ ngợi khen Ngài giữa các dân tộc; con sẽ hát mừng Ngài giữa các dân tộc. Vì tình yêu thương của Ngài cao cả hơn các tầng trời; lòng thành tín của Ngài vươn tới tận mây xanh” (Thi Thiên 108:1–4).
* Bản Dịch theo GotQuestions
* Nếu bạn cảm thấy bản dịch này chưa đúng hoặc chưa phù hợp, xin hãy liên hệ và đóng góp bản dịch mới.
* Nếu bạn cảm thấy bản dịch này chưa đúng hoặc chưa phù hợp, xin hãy liên hệ và đóng góp bản dịch mới.
Nếu bạn thích trang này, xin hãy giúp chúng tôi chia sẽ cho bạn bè: