Ý nghĩa của Meribah trong Kinh thánh là gì?
Phía nam chạy từ Tha-ma cho đến sông Mê-ri-ba, tại Ca-đe, đến khe Ê-díp-tô, cho đến biển lớn; ấy là phía nam.
Ê-xê-chi-ên 47:19
Meribah là một địa điểm mà dân Israel đã đi qua trong hành trình lang thang trong sa mạc. Là nơi thử thách dân Israel, nó cũng có ảnh hưởng lớn đến cuộc đời của Moses và Aaron. Dựa trên Kinh Thánh, rõ ràng có hai địa điểm được đặt tên là Meribah (WA Elwell và BJ Beitzel, “Meribah,” Baker Encyclopedia of the Bible, tập 2, Baker, 1988, trang 1,442). Một trong hai địa điểm được gọi là Meribah nằm gần Rephidim trong Sa mạc Sin (Xuất Ê-díp-tô Ký 17:1). Tại địa điểm này, nó cũng được gọi là Massah, điều này phân biệt nó với Meribah khác được đề cập trong Kinh Thánh (Phục truyền Luật lệ Ký 6:16; 9:22; 33:8; Thi thiên 95:8). Địa điểm khác có tên Meribah nằm ở Kadesh Barnea , và do đó được gọi là Meribah Kadesh (Dân số ký 27:14; Phục truyền luật lệ ký 32:51; Ê-xê-chi-ên 47:19; 48:28).
Môi-se bèn kêu cầu Đức Giê-hô-va mà rằng: Tôi phải xử thế nào cùng dân nầy? Thiếu điều họ ném đá tôi!
Xuất Ê-díp-tô Ký 17:4
Điểm trung tâm của cả hai địa điểm là phép lạ nước chảy ra từ một tảng đá. Tại Meribah/Massah, dân Israel vô cùng khát nước và cãi vã với Moses về việc thiếu nước (Xuất Ê-díp-tô Ký 17:2). Vì khát nước, họ lằm bằm với Moses và hỏi: "Sao ông lại dẫn chúng tôi ra khỏi Ai Cập để chúng tôi, con cái và súc vật của chúng tôi phải chết khát?" (Xuất Ê-díp-tô Ký 17:3). Moses đã trình vấn đề này lên Chúa, và Chúa cho phép Moses đập vào tảng đá để dân Israel có nước và biết rằng Chúa ở cùng họ (Xuất Ê-díp-tô Ký 17:4–7). Vì họ lằm bằm và thử thách Chúa, Moses gọi nơi này là Meribah, có nghĩa là "thử thách", và Massah, có nghĩa là "cãi vã" (John Hannah, "Exodus", Bible Knowledge Commentary: Old Testament, John Walvoord và Roy Zuck, biên tập, Victor, 1983, trang 135). Dân Y-sơ-ra-ên không chỉ tỏ ra nghi ngờ về sự cung cấp của Đức Chúa Trời mà còn thử thách Ngài vì những lời phàn nàn và sự ngờ vực của họ.
Vào cuối bốn mươi năm lưu lạc của dân Y-sơ-ra-ên, một tình huống tương tự đã xảy ra tại Mê-ri-ba Ca-đe. Than phiền về việc thiếu nước cho gia súc và cho chính họ, “dân chúng tụ tập để chống đối Môi-se và A-rôn. Họ cãi nhau với Môi-se và nói: ‘Ước gì chúng tôi chết khi anh em chúng tôi ngã chết trước mặt Đức Giê-hô-va! Tại sao các ông lại dẫn cộng đồng của Đức Giê-hô-va vào đồng vắng này, để chúng tôi và gia súc của chúng tôi phải chết ở đây? Tại sao các ông lại dẫn chúng tôi ra khỏi Ai Cập đến nơi kinh khủng này? Nơi này không có ngũ cốc, không có vả, không có nho hay lựu. Và cũng không có nước uống!\'” (Dân số ký 20:2–5). Khi cầu khẩn Đức Giê-hô-va tại Lều Hội Kiến, A-rôn và Môi-se được Đức Chúa Trời bảo hãy nói với tảng đá, thì tảng đá sẽ chảy ra nước (Dân số ký 20:6–7). Thay vì chứng minh sự vinh quang và sự chu cấp của Đức Chúa Trời bằng cách nói với tảng đá như Đức Giê-hô-va đã chỉ dẫn, Môi-se đã đập vào tảng đá và tuyên bố rằng ông và A-rôn sẽ khiến nước chảy ra cho dân Y-sơ-ra-ên (Dân số ký 20:10–11). Chúa vẫn giữ lời hứa ban nước, nhưng Ngài bảo A-rôn và Môi-se rằng họ sẽ không được vào Đất Hứa vì không vâng lời Ngài (Dân Số Ký 20:12). Phần còn lại của Kinh Thánh cho thấy rõ ràng Đức Chúa Trời đã thử thách dân Y-sơ-ra-ên, bao gồm cả A-rôn và Môi-se, tại Mê-ri-ba Ca-đe để đánh giá sự vâng lời và lòng trung tín của họ (Thi Thiên 81:7; 106:32).
Phía nam chạy từ Tha-ma cho đến sông Mê-ri-ba, tại Ca-đe, đến khe Ê-díp-tô, cho đến biển lớn; ấy là phía nam.
Ê-xê-chi-ên 47:19
Một địa điểm khác mà Meribah được nhắc đến trực tiếp trong Kinh Thánh là sách Ê-xê-chi-ên. Trong việc phân chia đất đai tương lai của Israel trong Vương quốc Thiên niên kỷ , Meribah Kadesh sẽ đóng vai trò là ranh giới cho phần đất được phân chia cho chi phái Gát (Ê-xê-chi-ên 47:19; 48:28). Như Meribah đã nhắc nhở dân Israel sau Môi-se về sự thiếu tin cậy nơi Chúa, thì nó cũng sẽ nhắc nhở họ trong Vương quốc Thiên niên kỷ của Đấng Christ.
Là nơi đầy xung đột và thử thách, Mê-ri-ba xứng đáng được ghi nhớ. Như Thi Thiên 95:8 đã cảnh báo: “Chớ cứng lòng như tại Mê-ri-ba, như ngày ấy tại Ma-sa trong sa mạc” (x. Hê-bơ-rơ 3:4). Sự vô tín của dân Y-sơ-ra-ên tại Ca-đe Ba-nê-a đã khiến họ không thể vào Đất Hứa trong nhiều thế hệ nữa, và sự bất tuân của A-rôn và Môi-se tại Mê-ri-ba Ca-đe cũng khiến họ không thể vào Đất Hứa. Sự bất tuân và vô tín để lại những hậu quả lâu dài, có thể ảnh hưởng đến phần đời còn lại của một người.
* Kinh Thánh Tham Khảo:
Ê-xê-chi-ên 47:19 - Phía nam chạy từ Tha-ma cho đến sông Mê-ri-ba, tại Ca-đe, đến khe Ê-díp-tô, cho đến biển lớn; ấy là phía nam.
Xuất Ê-díp-tô Ký 17:4 - Môi-se bèn kêu cầu Đức Giê-hô-va mà rằng: Tôi phải xử thế nào cùng dân nầy? Thiếu điều họ ném đá tôi!
Ê-xê-chi-ên 47:19 - Phía nam chạy từ Tha-ma cho đến sông Mê-ri-ba, tại Ca-đe, đến khe Ê-díp-tô, cho đến biển lớn; ấy là phía nam.
Hê-bơ-rơ 3:4 - Vả, chẳng có một cái nhà nào không phải bởi có người dựng nên; mà Đấng đã dựng nên muôn vật, ấy là Đức Chúa Trời.
* Bản Dịch theo GotQuestions
* Nếu bạn cảm thấy bản dịch này chưa đúng hoặc chưa phù hợp, xin hãy liên hệ và đóng góp bản dịch mới.
* Nếu bạn cảm thấy bản dịch này chưa đúng hoặc chưa phù hợp, xin hãy liên hệ và đóng góp bản dịch mới.
Nếu bạn thích trang này, xin hãy giúp chúng tôi chia sẽ cho bạn bè: