Bạn Có Câu Hỏi Gì?
Ví dụ: Hôn Nhân, Tình Dục, Tiền Bạc, Khủng Long, Thuốc Lá, Xăm Hình, v,v ...

*Xin đánh tiếng việt có dấu hoặc sử dụng tiếng anh.
*Hiện tại việc dịch thuận tài liệu vẫn đang cần rất nhiều đóng góp. Nếu bạn có thể đóng góp, hãy liên hệ facebook qua trang thông tin.
Bộ Gõ:   Off   Telex   VNI   VIQR  

Ra-háp là ai trong Kinh thánh?

Trong sách Giô-suê, chúng ta được giới thiệu với một trong những nữ anh hùng đáng kinh ngạc và đáng suy ngẫm nhất trong Cựu Ước. Ra-háp, gái điếm ở thành phố Giê-ri-cô của người Ca-na-an, cuối cùng được chú ý vì đức tin lớn lao và vị trí của cô trong dòng dõi Chúa Giê-su Christ. Nhưng việc xem xét kỹ hơn về cuộc đời của người phụ nữ ngoại bang đáng chú ý này có thể dẫn đến những hiểu biết sâu sắc hơn về kế hoạch của Chúa dành cho hội thánh của Ngài và cách Ngài đối xử với từng cá nhân tín hữu bằng ân điển và lòng thương xót.
Giô-suê dậy sớm, ở Si-tim đi cùng hết thảy dân Y-sơ-ra-ên, đến mé sông Giô-đanh, và ngủ đêm tại đó trước khi qua sông.
Giô-suê 3:1
Câu chuyện của Ra-háp được tìm thấy trong Giô-suê 2–6. Đoạn văn này mô tả cuộc chinh phục thành phố kiên cố Giê-ri-cô của dân Y-sơ-ra-ên. Vào thời đó, Giê-ri-cô là thành phố pháo đài quan trọng nhất của người Ca-na-an ở Thung lũng Giô-đanh. Đó là đồn lũy nằm ngay trên con đường tiến quân của dân Y-sơ-ra-ên vừa vượt sông Giô-đanh (Giô-suê 3:1-17). Trước khi vào vùng đất phía tây sông Giô-đanh, Giô-suê sai hai thám tử đi dò xét vùng đất đó. Vua Giê-ri-cô nghe tin có hai thám tử người Y-sơ-ra-ên đang ở trong thành nên ra lệnh dẫn họ đến gặp ông. Ra-háp, người phụ nữ mà các thám tử đang ở cùng, đã bảo vệ họ bằng cách giấu họ trên mái nhà của mình. Cô nói với họ rằng người dân Jericho đã sợ hãi người Israel kể từ khi họ đánh bại người Ai Cập nhờ phép lạ ở Biển Đỏ (khoảng 40 năm trước). Cô đồng ý giúp họ trốn thoát với điều kiện cô và gia đình được tha trong trận chiến sắp tới. Các điệp viên đồng ý với yêu cầu của cô, đưa ra ba điều kiện cần phải đáp ứng: 1) cô phải phân biệt nhà của mình với những ngôi nhà khác bằng cách treo một sợi dây màu đỏ ngoài cửa sổ để người Israel biết nhà nào sẽ tha; 2) gia đình cô ấy phải ở trong nhà khi trận chiến diễn ra; và 3) sau này cô ấy không được phép tấn công gián điệp.
Thoát khỏi thành phố một cách an toàn, hai điệp viên quay trở lại gặp Joshua và báo cáo rằng "cả vùng đất đang tan chảy vì sợ hãi". Dân Y-sơ-ra-ên vượt sông Giô-đanh vào Ca-na-an nơi họ vây hãm thành phố Giê-ri-cô. Thành phố bị phá hủy hoàn toàn, mọi đàn ông, đàn bà và trẻ em trong đó đều bị giết. Chỉ có Ra-háp và gia đình cô được sống sót. Cuối cùng, Ra-háp kết hôn với Salmon, một người Y-sơ-ra-ên thuộc chi phái Giu-đa. Con trai bà là Bô-ô, chồng của Ru-tơ. Joseph, cha hợp pháp của Chúa Giêsu, là hậu duệ trực tiếp của cô.
Đồng một thể ấy, kỵ nữ Ra-háp tiếp rước các sứ giả và khiến họ noi đường khác mà đi, người há chẳng phải cậy việc làm mà được xưng công bình sao?
Gia-cơ 2:25
Ra-háp là một gái điếm trẻ tuổi người Ca-na-an và do đó không phải là ứng cử viên sáng giá cho vị trí nữ anh hùng đức tin. Jericho là một trong những nơi thờ thần tượng chính, đặc biệt dành cho Ashtaroth, nữ thần mặt trăng. Ở đây tập trung tất cả những gì xấu xa nhất và hèn hạ nhất trong tôn giáo của người Ca-na-an. Nhiều nhà bình luận Kinh thánh, mong muốn xóa bỏ vết nhơ về danh hiệu “đĩ điếm” khỏi danh hiệu được ghi trong gia phả của Đấng Christ (Ma-thi-ơ 1:5), đã mô tả Ra-háp là một bà chủ hoặc người quản quán rượu. Nhưng việc sử dụng từ zanah trong Kinh thánh (Lê-vi Ký 21:7-14; Phục truyền luật lệ ký 23:18; Các Quan xét 11:1; 1 Các Vua 3:16) và thẩm quyền của các sứ đồ (Hê-bơ-rơ 11:31; Gia-cơ 2:25), thiết lập độ tin cậy cho việc sử dụng từ “gái điếm”.
Rõ ràng là Ra-háp là người sâu sắc, thông minh và có nhiều hiểu biết. Ra-háp đã xác định được danh tính của những người do thám, giấu họ và chuẩn bị sẵn một câu chuyện hợp lý để đánh lừa các đặc vụ của nhà vua. Ra-háp không phủ nhận rằng cô đã làm vui lòng đàn ông. Cô ấy nói rằng họ rời đi vào lúc hoàng hôn khi khó có ai có thể chắc chắn nhìn rõ bất cứ thứ gì. Các đặc vụ không dám mạo hiểm dừng lại để khám xét nhà Ra-háp vì nếu làm vậy, các điệp viên có thể bỏ trốn. Cuối cùng, cô gái điếm người Ca-na-an đưa ra lời khuyên tuyệt vời cho hai người Y-sơ-ra-ên. Cô bảo họ trốn trên đồi trong ba ngày trước khi cố gắng vượt sông Jordan.
Chúng tôi có hay điều đó, lòng bèn tan ra, chẳng ai trong chúng tôi còn can đảm trước mặt các ông nữa; vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ông là Đức Chúa Trời ở trên trời cao kia, và ở dưới đất thấp này.
Giô-suê 2:11
Về mặt tâm linh, Ra-háp không ở trong hoàn cảnh lý tưởng để tin vào một Đức Chúa Trời chân thật duy nhất, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên. Cô là công dân của một thành phố gian ác đang bị Đức Chúa Trời lên án. Ra-háp là một phần của nền văn hóa ngoại giáo đồi bại, sa đọa. Cô đã không được hưởng lợi từ sự lãnh đạo tin kính của Môi-se hay Giô-suê. Tuy nhiên, Ra-háp có một điểm đáng quý—cô đã nghe nhiều người đàn ông mà cô tiếp xúc nói rằng dân Y-sơ-ra-ên rất đáng sợ. Cô đã nghe những câu chuyện về cuộc trốn thoát khỏi Ai Cập, việc vượt qua Biển Đỏ, những chuyến lang thang trong vùng hoang dã và chiến thắng gần đây của họ trước người Amorite. Mẹ đã học đủ để đi đến kết luận đúng đắn, cứu rỗi: “Vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời của ngươi là Đức Chúa Trời trên trời và dưới đất” (Giô-suê 2:11). Chính sự thay đổi trong tấm lòng này, đức tin này—cùng với những hành động do đức tin thúc đẩy—đã cứu cô và gia đình cô.
Người ta thường nói rằng Ra-háp, tuy là một nhân vật lịch sử đích thực, nhưng cũng đóng vai trò như một hình bóng tượng trưng hay “hình mẫu” của hội thánh và các tín đồ dân ngoại. Trên thực tế, cô ấy là người ngoại đạo cải đạo đầu tiên được ghi nhận. Có nhiều cách Ra-háp mô tả hội thánh. Đầu tiên, cô ấy là một phần của hệ thống thế giới ngoại giáo, một gái điếm, người nhờ sự hoán cải của mình đã có thể trở thành một cô dâu hợp pháp. Tương tự như vậy, Y-sơ-ra-ên là dân được Đức Chúa Trời chọn đầu tiên, nhưng họ tạm thời bị gạt sang một bên để Dân Ngoại có thể được đưa vào vương quốc của Đức Chúa Trời, và hội thánh hiện nay được coi là cô dâu của Đấng Christ (Rô-ma 11; Ê-phê-sô 5:25- 27). Thứ hai, Ra-háp vì tiếp đón các thám tử nên đã được cứu vì đức tin vào “Đức Chúa Trời ở trên trời và dưới đất” (Hê-bơ-rơ 11:31). Tương tự như vậy, các Cơ-đốc nhân được cứu nhờ đức tin vào Chúa Giê-xu Christ. “Vả, ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều này không phải đến từ anh em, mà là một món quà của Đức Chúa Trời” (Ê-phê-sô 2:8).
Thứ ba, mặc dù Ra-háp và những người theo Tin Lành được cứu nhờ một hành động ân điển thông qua đức tin, nhưng đức tin đích thực đòi hỏi và được nêu gương bằng hành động (Gia-cơ 2). Ra-háp phải ném sợi dây đỏ ra ngoài cửa sổ. Cơ-đốc nhân phải chấp nhận Chúa Giê-xu Christ là Cứu Chúa và là Chúa của họ, rồi tiếp tục sống theo cách xác minh rằng đức tin của chúng ta là có thật. Thứ tư, Ra-háp có thể chỉ ra vị trí nhà mình bằng nhiều cách. Nhưng cách duy nhất để cô có thể được tha là làm theo chỉ dẫn của các điệp viên Israel. Thế gian cho chúng ta biết rằng có nhiều con đường dẫn đến Thiên Chúa và sự cứu rỗi, tất cả đều có giá trị như nhau. Nhưng Kinh Thánh nói với chúng ta, về Chúa Giê-su Christ, rằng “không có sự cứu rỗi nơi ai khác, vì dưới trời chẳng có danh nào khác ban cho loài người để chúng ta phải nhờ đó mà được cứu” (Công vụ 4:12). Thứ năm, đức tin của Ra-háp đã giúp cô quay lưng lại với nền văn hóa, dân tộc, tôn giáo của mình và quay lưng lại với Chúa. Sự cam kết với một đức tin chân thật nơi Đức Chúa Trời có thể đòi hỏi phải đặt ra những ưu tiên trái ngược với những ưu tiên của thế gian, như chúng ta được khuyến khích làm trong Rô-ma 12:2.
Cuối cùng, một khi chúng ta đến với Đấng Christ, quá khứ của chúng ta không còn quan trọng nữa. Tấm bảng được xóa sạch cho tất cả những ai tin và chấp nhận sự hy sinh của Chúa Giêsu trên thập giá thay cho chúng ta. Ra-háp không còn bị coi là một gái điếm ô uế nữa, mà là một người nhờ ân sủng mà được trở thành một phần trong dòng dõi của Chúa chúng ta là Đức Chúa Giê-su Christ. Như Mẹ đã được tháp vào dòng dõi của Đấng Christ thế nào, chúng ta cũng trở thành con cái Đức Chúa Trời và được dự phần vào cơ nghiệp của Ngài (Rô-ma 11). Chúng ta tìm thấy trong cuộc đời của Ra-háp câu chuyện đầy cảm hứng về tất cả những tội nhân đã được cứu bởi ân điển. Trong câu chuyện của cô, chúng ta học được ân điển tuyệt vời của Đức Chúa Trời có thể cứu cả những tội nhân tồi tệ nhất và đưa họ vào cuộc sống dồi dào trong Chúa Giê-su Christ.
* Kinh Thánh Tham Khảo:
Giô-suê 3:1 - Giô-suê dậy sớm, ở Si-tim đi cùng hết thảy dân Y-sơ-ra-ên, đến mé sông Giô-đanh, và ngủ đêm tại đó trước khi qua sông.
Gia-cơ 2:25 - Đồng một thể ấy, kỵ nữ Ra-háp tiếp rước các sứ giả và khiến họ noi đường khác mà đi, người há chẳng phải cậy việc làm mà được xưng công bình sao?
Giô-suê 2:11 - Chúng tôi có hay điều đó, lòng bèn tan ra, chẳng ai trong chúng tôi còn can đảm trước mặt các ông nữa; vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ông là Đức Chúa Trời ở trên trời cao kia, và ở dưới đất thấp này.
Ê-phê-sô 2:8 - Vả, ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời.
Rô-ma 12:2 - Đừng làm theo đời nầy, nhưng hãy biến hóa bởi sự đổi mới của tâm thần mình, để thử cho biết ý muốn tốt lành, đẹp lòng và trọn vẹn của Đức Chúa Trời là thể nào.

* Bản Dịch theo GotQuestions
* Nếu bạn cảm thấy bản dịch này chưa đúng hoặc chưa phù hợp, xin hãy liên hệ và đóng góp bản dịch mới.