Ru-tơ trong Kinh thánh là ai?
Chúng nó cưới vợ trong người nữ Mô-áp, người nầy tên là Oït-ba, người kia tên là Ru-tơ; họ ở tại đó độ mười năm.
Ru-tơ 1: 4
Ru-tơ là “những người phụ nữ của Mô-áp” nhưng được liên kết về mặt di truyền với Y-sơ-ra-ên qua Lót, cháu của Áp-ra-ham (Ru-tơ 1: 4; Sáng thế ký 11:31; 19:37). Ru-tơ sống trong thời kỳ của các thẩm phán. Cô đã kết hôn với con trai của một gia đình Y-sơ-ra-ên khi họ đang sống ở Mô-áp, nhưng vào một thời điểm nào đó, cha chồng cô, chồng cô và anh trai duy nhất của chồng cô đã chết. Vì vậy, Ru-tơ phải quyết định ở lại Mô-áp, nhà của cô, hay đi với mẹ chồng, Na-ô-mi, đến một vùng đất mà cô chưa bao giờ biết - Giu-đa.
Bô-ô đáp: Người ta có thuật cho ta nghe mọi điều nàng đã làm cho mẹ chồng nàng, từ khi chồng nàng chết, và cách nào nàng đã lìa cha mẹ, xứ sở sanh của nàng, đặng đi đến một dân tộc mà nàng không biết trước.
Ru-tơ 2: 11
Ru-tơ yêu mẹ chồng và rất thương bà, khi thấy bà đã mất không chỉ chồng mà cả hai con trai của mình. Chị dâu của Ru-tơ, Orpah, đã quyết định ở lại với dân tộc của mình ở Mô-áp, nhưng Ru-tơ không thể chịu chia lìa khỏi Na-ô-mi hoặc với Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên mà cô đã biết. Cùng nhau, Ruth và Naomi đã thực hiện cuộc hành trình trở lại Judah đến thành phố Bethlehem, nơi họ quyết định định cư. Lời chứng của Ru-tơ lan rộng, và Bô-ô, chủ của một cánh đồng gần đó, nghe nói về sự trung tín của bà, như được ghi lại trong Ru-tơ 2: 11–12: “Bô-ô đáp:“ Tôi đã được kể hết về những gì anh đã làm cho mẹ mình. - pháp luật kể từ cái chết của chồng bạn - làm thế nào bạn rời bỏ cha mẹ bạn và quê hương của bạn và đến sống với một người mà bạn không biết trước đây. Xin CHÚA trả ơn cho bạn vì những gì bạn đã làm. Cầu mong bạn được CHÚA ban thưởng dồi dào,
Trong bữa ăn, Bô-ô lại nói cùng nàng rằng: Hãy lại gần, ăn bánh này và nhúng miếng nàng trong giấm. Vậy, nàng ngồi gần bên các con gặt. Người đưa cho nàng hột mạch rang, nàng ăn cho đến no nê, rồi để dành phần dư lại.
Ru-tơ 2: 14
Tục lệ của Y-sơ-ra-ên là một người đàn ông phải lấy vợ của người anh đã khuất để nối dõi tông đường. Vì người anh trai duy nhất của chồng Ruth cũng đã qua đời nên cô và Naomi sẽ phải tự chăm sóc bản thân. Hàng ngày, Ru-tơ đi mót ruộng để cung cấp thức ăn cho mình và Na-ô-mi. Cô tìm việc làm trong cánh đồng của Bô-ô mà không biết rằng anh ta là họ hàng với Na-ô-mi. Khi Bô-ô trở về nhà, ông để ý đến Ru-tơ và hỏi người phụ trách thu hoạch về cô. Người hầu nói với Bô-ô về lòng trung thành của Ru-tơ đối với Na-ô-mi và sự chăm chỉ của bà trên đồng ruộng. Bô-ô đã đích thân bảo Ru-tơ hãy ở lại trong cánh đồng của mình và ở gần những người phụ nữ khác, cũng nói với cô rằng anh đã cảnh báo những người đàn ông trẻ tuổi không được chạm vào cô và mời cô uống thoải mái nước mà những người đàn ông đã rút ra bất cứ lúc nào cô khát ( Ru-tơ 2: 8–9). Ruth đáp lại bằng sự khiêm tốn và cảm kích, hỏi tại sao ông lại tỏ ra ưu ái như vậy đối với bà, một người nước ngoài, lúc đó Bô-ô nói với bà rằng ông đã nghe về sự hy sinh của bà cho mẹ chồng (Ru-tơ 2: 10–13). Bô-ô tiếp tục thể hiện mọi phép lịch sự của cô, cung cấp bữa ăn cho cô và hướng dẫn thợ gặt của mình có chủ đích để lại một ít ngũ cốc để cô thu lượm (Ru-tơ 2: 14–16).
Khi Ru-tơ nói cho Na-ô-mi biết nơi cô đã lượm được, Na-ô-mi vui mừng và nói với Ru-tơ rằng Bô-ô là bà con ruột thịt, là bà con của Elimelech, chồng của Na-ô-mi; do đó, Bô-ô đủ tiêu chuẩn để trở thành người cứu chuộc bà con của Ru-tơ. Điều quan trọng nhất ở Y-sơ-ra-ên là duy trì tên tuổi của mọi gia đình Y-sơ-ra-ên, vì vậy, điều này cho Ru-tơ có quyền kêu gọi Bô-ô thực hiện vai trò đó. Naomi khuyến khích Ru-tơ tiếp tục hái lượm trong các cánh đồng của Bô-ô, điều mà cô đã làm qua các vụ thu hoạch lúa mạch và lúa mì (Ru-tơ 2: 18–23).
Vào vụ thu hoạch lúa mạch, Naomi đề nghị Ru-tơ đến gặp Bô-ô trong khi anh ta thưởng thức lúa mạch nổi tiếng và về cơ bản đề nghị anh ta làm người chuộc lại bà con của cô. Ruth có một tâm hồn cởi mở và một tinh thần dễ dạy dỗ, vì vậy, cô đã nghe lời mẹ chồng và làm theo yêu cầu của bà (Ru-tơ 3: 2–5). Ruth đã làm theo hướng dẫn của Naomi đến bức thư. Bô-ô đáp lại một cách thuận lợi, nhưng ông biết một người họ hàng nam thậm chí còn thân thiết hơn, người sẽ đứng hàng đầu để chuộc Ru-tơ và tài sản của gia đình cô. Người đàn ông đó phải được hỏi ý kiến trước khi Bô-ô có thể lấy Ru-tơ làm vợ. Ngay ngày hôm sau, Bô-ô gặp người bà con kia, người đã từ bỏ mọi quyền lợi hợp pháp đối với tài sản của Ru-tơ và Na-ô-mi.
Ruth và Boaz sớm kết hôn và có một con trai tên là Obed. Những người phụ nữ trong xứ vui mừng, nhìn thấy sự thành tín của Đức Chúa Trời và nói với Na-ô-mi: "Hãy ngợi khen Đức Chúa, Đấng ngày nay đã không bỏ rơi ngươi mà không có người bảo vệ-cứu chuộc. Xin cho Ngài trở nên nổi tiếng khắp Y-sơ-ra-ên! Ngài sẽ đổi mới đời sống ngươi và nâng đỡ ngươi về già. Vì con dâu ngươi, kẻ yêu thương ngươi và tốt với ngươi hơn bảy đứa con trai, đã sinh nó ra "(Ru-tơ 4: 14–15).
Ru-tơ tin cậy Chúa, và Ngài ban thưởng cho sự trung tín của bà bằng cách ban cho bà không chỉ một người chồng mà còn một con trai (Obed), một cháu trai (Jesse), và một chắt trai tên là Đa-vít, vua của Y-sơ-ra-ên (Ru-tơ 4:17). Bên cạnh những ân tứ này (Thi thiên 127: 3), Đức Chúa Trời còn ban phước lành cho Ru-tơ là được liệt vào dòng dõi của Chúa Giê-su (Ma-thi-ơ 1: 5).
Ru-tơ là một ví dụ về cách Đức Chúa Trời có thể thay đổi cuộc sống và đưa nó đi theo hướng mà Ngài đã định trước. Chúng ta thấy Ngài vạch ra kế hoạch hoàn hảo của Ngài trong cuộc đời Ru-tơ, giống như Ngài làm với tất cả con cái của Ngài (Rô-ma 8:28). Mặc dù Ru-tơ xuất thân từ ngoại giáo ở Mô-áp, nhưng khi gặp Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, cô đã trở thành bằng chứng sống động cho Ngài bởi đức tin. Mặc dù sống trong hoàn cảnh khiêm tốn trước khi kết hôn với Bô-ô, bà tin rằng Đức Chúa Trời luôn trung thành chăm sóc cho dân sự của Ngài. Ngoài ra, Ru-tơ là một tấm gương cho chúng ta về sự chăm chỉ và trung thành. Chúng ta biết rằng Đức Chúa Trời ban thưởng cho sự trung tín: “Và không có đức tin thì không thể làm đẹp lòng Đức Chúa Trời, vì ai đến với Ngài phải tin rằng Ngài hiện hữu và Ngài ban thưởng cho những ai tha thiết tìm kiếm Ngài” (Hê-bơ-rơ 11: 6).
* Kinh Thánh Tham Khảo:
Ru-tơ 1: 4 - Chúng nó cưới vợ trong người nữ Mô-áp, người nầy tên là Oït-ba, người kia tên là Ru-tơ; họ ở tại đó độ mười năm.
Ru-tơ 2: 11 - Bô-ô đáp: Người ta có thuật cho ta nghe mọi điều nàng đã làm cho mẹ chồng nàng, từ khi chồng nàng chết, và cách nào nàng đã lìa cha mẹ, xứ sở sanh của nàng, đặng đi đến một dân tộc mà nàng không biết trước.
Ru-tơ 2: 14 - Trong bữa ăn, Bô-ô lại nói cùng nàng rằng: Hãy lại gần, ăn bánh này và nhúng miếng nàng trong giấm. Vậy, nàng ngồi gần bên các con gặt. Người đưa cho nàng hột mạch rang, nàng ăn cho đến no nê, rồi để dành phần dư lại.
Ru-tơ 2: 18 - Nàng vác đem trở vào trong thành; bà gia nàng thấy lúa nàng đã mót. Đoạn, Ru-tơ trút phần bữa ăn dư ra mà trao cho người.
Ru-tơ 3: 2 - Vả, con đã theo các tớ gái của Bô-ô, mà người ấy vốn là bà con của chúng ta. Chính đêm nay, người phải đi sảy lúa mạch nơi sân đạp lúa người.
Ru-tơ 4: 14 - Các người đàn bà nói cùng Na-ô-mi rằng: Đáng ngợi khen Đức Giê-hô-va chẳng từ chối cho bà một người có quyền chuộc lại; nguyện danh của người trở nên sang trọng nơi Y-sơ-ra-ên!
Ma-thi-ơ 1: 5 - Sanh-môn bởi Ra-háp sanh Bô-ô. Bô-ô bởi Ru-tơ sanh Ô-bết. Ô-bết sanh Gie-sê;
Hê-bơ-rơ 11: 6 - Vả, không có đức tin, thì chẳng hề có thế nào ở cho đẹp ý Ngài; vì kẻ đến gần Đức Chúa Trời phải tin rằng có Đức Chúa Trời, và Ngài là Đấng hay thưởng cho kẻ tìm kiếm Ngài.
* Bản Dịch theo GotQuestions
* Nếu bạn cảm thấy bản dịch này chưa đúng hoặc chưa phù hợp, xin hãy liên hệ và đóng góp bản dịch mới.
* Nếu bạn cảm thấy bản dịch này chưa đúng hoặc chưa phù hợp, xin hãy liên hệ và đóng góp bản dịch mới.
Nếu bạn thích trang này, xin hãy giúp chúng tôi chia sẽ cho bạn bè: