Kinh Thánh nói gì về sự khiêm nhường?
Phước cho những kẻ có lòng khó khăn, vì nước thiên đàng là của những kẻ ấy!
Ma-thi-ơ 5:3
Kinh Thánh mô tả sự khiêm nhường là sự nhu mì, thấp hèn và vắng mặt. Từ Hy Lạp được dịch là “khiêm nhường” trong Cô-lô-se 3:12 và những nơi khác có nghĩa đen là “khiêm nhường”, nên chúng ta thấy rằng khiêm nhường là thái độ trong lòng chứ không chỉ đơn thuần là thái độ bề ngoài. Người ta có thể bề ngoài tỏ ra khiêm tốn nhưng trong lòng vẫn đầy kiêu ngạo và kiêu ngạo. Chúa Giê-su nói rằng những ai có “tâm hồn nghèo khó” sẽ có được vương quốc thiên đàng (Ma-thi-ơ 5:3). Nghèo khó trong tinh thần có nghĩa là chỉ những ai thừa nhận sự phá sản tuyệt đối về giá trị tinh thần mới thừa hưởng được sự sống đời đời. Vì vậy, khiêm nhường là điều kiện tiên quyết đối với người Kitô hữu.
Tôi đã bị đóng đinh vào thập tự giá với Đấng Christ, mà tôi sống, không phải là tôi sống nữa, nhưng Đấng Christ sống trong tôi; nay tôi còn sống trong xác thịt, ấy là tôi sống trong đức tin của Con Đức Chúa Trời, là Đấng đã yêu tôi, và đã phó chính mình Ngài vì tôi.
Ga-la-ti 2:20
Khi đến với Đấng Christ với tư cách là tội nhân, chúng ta phải đến với lòng khiêm nhường. Chúng ta thừa nhận rằng chúng ta là những kẻ khốn cùng và ăn xin, những người đến đây chẳng có gì để dâng cho Ngài ngoài tội lỗi và nhu cầu được cứu rỗi của chúng ta. Chúng ta nhận ra mình thiếu công đức và hoàn toàn không có khả năng tự cứu mình. Sau đó, khi Ngài ban ân sủng và lòng thương xót của Thiên Chúa, chúng ta đón nhận nó với lòng biết ơn khiêm tốn và phó thác cuộc đời mình cho Ngài và cho người khác. Chúng ta “chết đi chính mình” để có thể sống như những tạo vật mới trong Đấng Christ (2 Cô-rinh-tô 5:17). Chúng ta không bao giờ quên rằng Ngài đã đổi sự vô dụng của chúng ta lấy giá trị vô hạn của Ngài, và tội lỗi của chúng ta lấy sự công chính của Ngài. Cuộc sống chúng ta đang sống là chúng ta sống bởi đức tin vào Con Thiên Chúa, Đấng đã yêu thương chúng ta và hiến mạng vì chúng ta (Ga-la-ti 2:20). Đó là sự khiêm tốn thực sự.
Ngài đã hiện ra như một người, tự hạ mình xuống, vâng phục cho đến chết, thậm chí chết trên cây thập tự.
Phi-líp 2:8
Sự khiêm nhường theo Kinh thánh không chỉ cần thiết để vào vương quốc mà còn cần phải trở nên vĩ đại trong vương quốc (Ma-thi-ơ 20:26-27). Ở đây Chúa Giêsu là mẫu mực của chúng ta. Cũng như Ngài đến không phải để được phục vụ mà để phục vụ, chúng ta cũng phải dấn thân phục vụ người khác, coi lợi ích của họ cao hơn lợi ích của mình (Phi-líp 2:3). Thái độ này loại trừ tham vọng ích kỷ, tính tự phụ và sự xung đột đi kèm với việc tự bào chữa và tự vệ. Chúa Giê-su không xấu hổ khi tự hạ mình làm tôi tớ (Giăng 13:1-16), thậm chí cho đến chết trên thập tự giá (Phi-líp 2:8). Trong sự khiêm nhường của Ngài, Ngài luôn vâng phục Đức Chúa Cha và vì thế, Cơ đốc nhân khiêm nhường phải sẵn sàng gạt bỏ mọi ích kỷ và vâng phục Đức Chúa Trời và Lời Ngài. Sự khiêm nhường đích thực tạo ra sự tin kính, sự thỏa lòng và sự an toàn.
Đức Chúa Trời đã hứa ban ân điển cho người khiêm nhường, trong khi Ngài chống lại kẻ kiêu ngạo (Châm ngôn 3:34; 1 Phi-e-rơ 5:5). Vì vậy, chúng ta phải xưng tội và vứt bỏ sự kiêu ngạo. Nếu chúng ta đề cao chính mình, chúng ta đặt mình vào thế đối lập với Thiên Chúa, Đấng sẽ hạ thấp chúng ta, trong ân sủng của Ngài và vì lợi ích của chúng ta. Nhưng nếu chúng ta hạ mình xuống, Chúa sẽ ban thêm ân sủng và nâng chúng ta lên (Lu-ca 14:11). Cùng với Chúa Giêsu, Thánh Phaolô cũng là tấm gương khiêm nhường cho chúng ta. Bất chấp những ân tứ và sự hiểu biết lớn lao mà ông đã nhận được, Phao-lô vẫn tự coi mình là “người hèn mọn nhất trong các sứ đồ” và “người đứng đầu trong các tội nhân” (1 Ti-mô-thê 1:15; 1 Cô-rinh-tô 15:9). Giống như Phao-lô, người thực sự khiêm nhường sẽ tôn vinh ân điển của Đức Chúa Trời và thập tự giá, chứ không phải tự cho mình là công bình (Phi-líp 3:3-9).
* Kinh Thánh Tham Khảo:
Ma-thi-ơ 5:3 - Phước cho những kẻ có lòng khó khăn, vì nước thiên đàng là của những kẻ ấy!
Ga-la-ti 2:20 - Tôi đã bị đóng đinh vào thập tự giá với Đấng Christ, mà tôi sống, không phải là tôi sống nữa, nhưng Đấng Christ sống trong tôi; nay tôi còn sống trong xác thịt, ấy là tôi sống trong đức tin của Con Đức Chúa Trời, là Đấng đã yêu tôi, và đã phó chính mình Ngài vì tôi.
Phi-líp 2:8 - Ngài đã hiện ra như một người, tự hạ mình xuống, vâng phục cho đến chết, thậm chí chết trên cây thập tự.
Phi-líp 3:3 - Vì, ấy chính chúng ta là kẻ chịu phép cắt bì thật, là kẻ cậy Thánh Linh Đức Chúa Trời mà hầu việc Đức Chúa Trời, khoe mình trong Đấng Christ, và không để lòng tin cậy trong xác thịt bao giờ.
* Bản Dịch theo GotQuestions
* Nếu bạn cảm thấy bản dịch này chưa đúng hoặc chưa phù hợp, xin hãy liên hệ và đóng góp bản dịch mới.
* Nếu bạn cảm thấy bản dịch này chưa đúng hoặc chưa phù hợp, xin hãy liên hệ và đóng góp bản dịch mới.
Nếu bạn thích trang này, xin hãy giúp chúng tôi chia sẽ cho bạn bè: