Kinh thánh nói gì về lòng vị tha?
Sự tin đạo thanh sạch không vết, trước mặt Đức Chúa Trời, Cha chúng ta, là thăm viếng kẻ mồ côi, người góa bụa trong cơn khốn khó của họ, và giữ lấy mình cho khỏi sự ô uế của thế gian.
Gia-cơ 1:27
Lòng vị tha là mối quan tâm không ích kỷ đối với lợi ích của người khác. Một người vị tha dành thời gian và tài nguyên rộng rãi không vì lợi ích cá nhân, và thường gặp rủi ro cá nhân. Chủ đề chính của Kinh thánh là lòng vị tha tin kính. Ngược lại với Luật pháp Môi-se, Kinh thánh ghi lại ước muốn của Đức Chúa Trời là dân Ngài chăm sóc những người góa bụa, trẻ mồ côi và người nghèo trong cộng đồng của họ (Phục truyền luật lệ ký 26:12; Thi thiên 68: 5; Xa-cha-ri 27:10). Trong Tân Ước, Gia-cơ 1:27 nói, "Tôn giáo mà Đức Chúa Trời mà Cha chúng ta chấp nhận là trong sạch và không có lỗi lầm, đó là: chăm sóc trẻ mồ côi và góa phụ trong cơn túng quẫn và giữ cho bản thân không bị ô nhiễm bởi thế gian."
Những người bổn đạo ta cũng phải học tập chuyên làm việc lành, đặng giùm giúp khi túng ngặt, hầu cho họ khỏi đưng đi mà không ra trái.
Tít 3:14
Lòng vị tha được dạy trong Kinh thánh theo nhiều cách khác nhau. Đầu tiên, Đức Chúa Trời truyền lệnh rằng dân Ngài “yêu người lân cận như chính mình” (Lê-vi Ký 19:18, 34; Ga-la-ti 5:14). Sau đó, Chúa Giê-su đã làm gương cho lòng vị tha trong những năm Ngài ở trên đất (Ma-thi-ơ 7:12; Mác 10: 42–45; Giăng 13: 3–5). Và các tác giả Tân Ước đã lặp lại chủ đề đó bằng cách thúc giục các tín đồ Tin Lành “không làm gì từ sự ích kỷ hoặc tự phụ trống rỗng, nhưng với tâm trí khiêm nhường, coi nhau là quan trọng hơn chính mình; đừng chỉ tìm lợi ích cá nhân của mình, mà còn vì lợi ích của người khác ”(Phi-líp 2: 3–4). Phao-lô giải thích rằng tín đồ Tin Lành phải “học cách cống hiến hết mình để làm điều tốt, để đáp ứng những nhu cầu cấp thiết và không sống cuộc sống vô ích” (Tít 3:14).
Bấy giờ, một thầy dạy luật đứng dậy hỏi đặng thử Đức Chúa Jêsus rằng: Thưa thầy, tôi phải làm gì để được hưởng sự sống đời đời?
Lu-ca 10: 25
Tabitha (còn gọi là Dorcas) là một ví dụ về một người vị tha (Công vụ 9: 36–39). Cơ đốc nhân đầu tiên ở Joppa này đã dành những ngày của mình để giúp đỡ những người nghèo khổ, và khi cô qua đời, nhiều người đã đến để nói về tất cả những gì cô đã làm. Họ đau buồn về cái chết không đúng lúc của cô ấy đến nỗi họ kêu gọi Phi-e-rơ, người đã khiến cô sống lại từ cõi chết (Công vụ 9: 40–41). Dụ ngôn của Chúa Giê-su về người Samaritanô nhân hậu kể câu chuyện về lòng vị tha trong hành động (Lu-ca 10: 25–37). Người Sa-ma-ri không có chương trình riêng khi anh ta cố gắng chăm sóc người lạ bị thương. Anh ta không nhận được lợi ích gì cho sự giúp đỡ của mình và trên thực tế, anh ta phải gánh chịu chi phí tài chính để làm điều tốt.
Trong các hoạt động từ thiện trước công chúng, có một ranh giới nhỏ giữa lòng vị tha thực sự và sự phô trương. Bất chấp những nỗ lực của họ để đưa ra một cách ẩn danh và riêng tư, những người vị tha được biết đến với những hành động tốt và thường được rất nhiều người yêu mến và kính trọng. Nhưng chính sự đáp lại đó tự nó là một phần thưởng, đôi khi thu hút những người thiếu thốn tình cảm, những người cố tỏ ra vị tha chỉ vì sự ngưỡng mộ mà họ kiếm được. Chúa Giê-su quở trách những người Pha-ri-si vì họ tỏ ra hiếu thuận khi lòng họ đầy kiêu ngạo và tham lam (Ma-thi-ơ 6: 3–5, 16, 18).
Lòng vị tha không tìm kiếm sự công nhận hay đền đáp. Ngay cả đối với kẻ thù của mình, chúng ta cũng phải cho đi một cách vị tha, “mà không mong nhận lại được gì” (Lu-ca 6:35). Lòng vị tha tránh báo hiệu đức hạnh. Nó không đăng hàng tá bức ảnh về những việc làm tốt của mình trên mạng xã hội để thu hút lượt thích và bình luận. Lòng vị tha phục vụ một cách lặng lẽ và kín đáo cho dù có ai khác biết. Chúa Giê-su nói: “Hãy cẩn thận đừng thực hành sự công bình của mình trước mặt người khác để họ nhìn thấy. Nếu bạn làm vậy, bạn sẽ không có phần thưởng nào từ Cha của bạn ở trên trời. Vì vậy, khi bạn cho người thiếu thốn, đừng loan báo bằng kèn, như những kẻ đạo đức giả làm trong nhà hội và trên đường phố, để được người khác tôn vinh. Quả thật, tôi nói với bạn, họ đã nhận được phần thưởng đầy đủ. Nhưng khi anh em cho kẻ túng thiếu, đừng để tay trái biết việc tay phải làm ”(Ma-thi-ơ 6: 1–3). Thật tốt khi người khác nhìn thấy lòng vị tha của chúng ta và được truyền cảm hứng để làm điều tương tự. Nhưng khi động cơ của chúng ta là ích kỷ, chúng ta không thực hành lòng vị tha thực sự.
Trái tim con người không có lòng vị tha thuần túy bởi vì nó mặc nhiên là tìm kiếm và kiêu ngạo (Giê-rê-mi 17: 9). Mặc dù chúng ta có thể rèn luyện bản thân để cư xử theo những cách vị tha, nhưng động cơ của chúng ta thường không được biết đến. Tuy nhiên, Đức Chúa Trời nhìn thấy tấm lòng của chúng ta và phán xét những việc làm của chúng ta tùy theo những gì Ngài tìm thấy ở đó. Chúng ta được phép sống không ích kỷ khi mục đích lớn nhất của chúng ta là làm vui lòng Cha trên trời. Khi Đức Thánh Linh điều khiển chúng ta, chúng ta bị lôi cuốn vào những hành động vị tha vì yêu mến Chúa (Ga-la-ti 2:20; Cô-lô-se 1:10). Ngay cả chính Chúa Giê-su cũng tuyên bố rằng “Con không thể làm gì một mình; người ấy chỉ có thể làm những gì mình thấy Cha mình làm, vì bất cứ điều gì Cha làm thì Con cũng làm ”(Giăng 5:19; xem 8: 28–29). Lòng vị tha bắt đầu từ Đức Chúa Trời và được phản ánh trong chúng ta khi chúng ta phản chiếu sự tốt lành của Ngài.
* Kinh Thánh Tham Khảo:
Gia-cơ 1:27 - Sự tin đạo thanh sạch không vết, trước mặt Đức Chúa Trời, Cha chúng ta, là thăm viếng kẻ mồ côi, người góa bụa trong cơn khốn khó của họ, và giữ lấy mình cho khỏi sự ô uế của thế gian.
Tít 3:14 - Những người bổn đạo ta cũng phải học tập chuyên làm việc lành, đặng giùm giúp khi túng ngặt, hầu cho họ khỏi đưng đi mà không ra trái.
Lu-ca 10: 25 - Bấy giờ, một thầy dạy luật đứng dậy hỏi đặng thử Đức Chúa Jêsus rằng: Thưa thầy, tôi phải làm gì để được hưởng sự sống đời đời?
Ma-thi-ơ 6: 3 - Song khi ngươi bố thí, đừng cho tay tả biết tay hữu làm việc gì,
Ma-thi-ơ 6: 1 - Hãy giữ, đừng làm sự công bình mình trước mặt người ta, cho họ đều thấy. Bằng không, thì các ngươi chẳng được phần thưởng gì của Cha các ngươi ở trên trời.
Giăng 5:19 - Vậy, Đức Chúa Jêsus cất tiếng phán cùng họ rằng: Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, Con chẳng tự mình làm việc gì được; chỉ làm điều chi mà Con thấy Cha làm; vì mọi điều Cha làm, Con cũng làm y như vậy.
* Bản Dịch theo GotQuestions
* Nếu bạn cảm thấy bản dịch này chưa đúng hoặc chưa phù hợp, xin hãy liên hệ và đóng góp bản dịch mới.
* Nếu bạn cảm thấy bản dịch này chưa đúng hoặc chưa phù hợp, xin hãy liên hệ và đóng góp bản dịch mới.
Nếu bạn thích trang này, xin hãy giúp chúng tôi chia sẽ cho bạn bè: