Lời báng bổ là gì? Báng bổ (phạm thượng) có nghĩa là gì?
Báng bổ là nói lời khinh miệt Đức Chúa Trời hoặc là bất kính một cách đầy thách thức. Báng bổ là sự sỉ nhục bằng lời nói hoặc văn bản phạm đến danh Đức Chúa Trời, bản chất, công tác hoặc các thuộc tính của Ngài.
Báng bổ là một tội trọng trong luật pháp Đức Chúa Trời ban cho Môi-se. Dân Y-sơ-ra-ên chú trọng thờ phượng và vâng phục Chúa. Lê-vi ký 24:10-16 nói về một người báng bổ danh Đức Chúa Trời. Đối với người Hê-bơ-rơ, một cái tên không phải là một cách gọi đơn thuần. Nó đại diện cho tính cách của một người. Đứa con trai được nhắc đến trong sách Lê-vi-ký đã bị ném đá đến chết vì đã xúc phạm danh Đức Chúa Trời.
Một ngày kia người đang quì lạy trong đền Nít-róc, thần của mình, thì con trai người là A-tra-mê-léc và Sa-rết-se lấy gươm giết người. Đoạn, hai người đó trốn trong xứ A-ra-rát. Con trai người là Ê-sạt-ha-đôn trị vì thay người.
Ê-sai 37:38
Ê-sai đoạn 36 kể lại câu chuyện của San-chê-ríp, vua A-si-ri, và nỗ lực của ông trong việc làm thoái chí dân Giê-ru-sa-lem trước khi tấn công thành. Sau khi ca ngợi những chiến thắng của A-si-ri, ông nói rằng, “Trong những thần của các xứ này, có thần nào là thần đã cứu xứ mình ra khỏi tay ta? Mà Đức Giê-hô-va có thể cứu Giê-ru-sa-lem khỏi tay ta được!” (Ê-sai 36:20). San-chê-ríp phạm tội báng bổ vì đã cho rằng Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên ngang hàng với các thần giả dối của các dân tộc khác. Ê-xê-chia, vua Giu-đa cũng chỉ ra những lời báng bổ này trong lời cầu nguyện của ông, ông cầu xin Đức Chúa Trời giải cứu dân sự vì mục đích bảo vệ danh vinh hiển của Ngài (Ê-sai 37:4,17). Và đó chính xác là điều Đức Chúa Trời đã làm. Ê-sai 37:36-37 giải thích rằng, “Bấy giờ, một thiên sứ của Đức Giê-hô-va vào trại quân của người A-si-ri, và giết một trăm tám mươi lăm nghìn người. Sáng hôm sau, người ta dậy sớm và thấy toàn là xác chết! San-chê-ríp, vua A-si-ri, rút quân về, và ở tại Ni-ni-ve”. Kế đến, San-chê-ríp đã bị giết trong chính đền thờ thần Nít-róc của mình (Ê-sai 37:38).
trong số ấy có Hy-mê-nê và A-léc-xan-đơ, ta đã phó cho quỉ Sa-tan rồi, hầu cho họ học biết đừng phạm thượng nữa.
I Ti-mô-thê 1:20
Những người theo Chúa cũng có trách nhiệm đảm bảo hành vi của mình để không xúi giục (gây cớ vấp phạm) người khác báng bổ Chúa. Trong Rô-ma 2:17-24, Phao-lô trách mắng những người tuyên bố được cứu nhờ luật pháp mà vẫn sống trong tội lỗi. Sử dụng Ê-sai 52:5, Phao-lô nói với họ, “Vì bởi cớ các ngươi nên danh Đức Chúa Trời bị nói phạm trong vòng người ngoại” (câu 24). Trong 1 Ti-mô-thê 1:20 Phao-lô giải thích rằng ông đã phó hai giáo sư giả cho Sa-tan để họ “học biết đừng phạm thượng nữa”; do đó, việc công bố giáo lý sai lạc và dẫn dân sự của Đức Chúa Trời đi lệch hướng cũng là một hình thức báng bổ.
Có các thầy thông giáo ở thành Giê-ru-sa-lem xuống, nói rằng: Người bị quỉ Bê-ên-xê-bun ám, và nhờờờờờờ chúa quỉ mà ttttttrừ quỉ.
Mác 3:22
Chúa Giê-su đã nói về một kiểu phạm thượng (báng bổ) điển hình – là nói phạm đến Đức Thánh Linh – mà các nhà lãnh đạo tôn giáo trong thời của Ngài đã phạm phải. Tình huống này xảy ra khi những người Pha-ri-si tận mắt chứng kiến phép lạ của Chúa Giê-su, nhưng họ đã cho rằng công việc của Đức Thánh Linh là do sự hiện diện của ma quỷ (Mác 3:22-30). Việc họ miêu tả Thánh Linh như ma quỷ chính là một sự khước từ có chủ ý, xúc phạm Đức Chúa Trời và không thể tha thứ.
Lời buộc tội báng bổ đáng kể nhất là lời buộc tội mà nó hoàn toàn sai sự thật. Chính vì tội phạm thượng mà các thầy tế lễ và người Pha-ri-si đã lên án Chúa Giê-su (Ma-thi-ơ 26:65). Họ hiểu rằng Chúa Giê-su đang xưng Ngài chính là Đức Chúa Trời. Và nếu điều đó không đúng sự thật thì đây là một sự sỉ nhục đối với Đức Chúa Trời. Nếu Chúa Giê-su chỉ là một con người tự xưng mình là Chúa, thì Ngài là kẻ báng bổ, là kẻ phạm thượng. Tuy nhiên, vì Ngài là Ngôi hai trong Ba Ngôi, nên Chúa Giê-su thật sự là thần linh (Phi-líp 2:6).
Sự thật là, mỗi lúc chúng ta làm hoặc nói điều gì đó với người khác mà khiến họ hiểu sai về sự vinh hiển, thánh khiết, uy quyền, và đặc tính của Đức Chúa Trời, thì chúng ta đã phạm tội báng bổ. Mỗi khi chúng ta làm điều sai trật trong địa vị con cái Chúa, chúng ta đang làm tổn hại danh của Ngài. Nhưng may mắn là, Chúa Giê-su vẫn tha thứ dù chúng ta phạm thượng với Ngài. Phi-e-rơ đã từng công kích mục đích của Chúa Giê-su (Ma-thi-ơ 16:22), Phao-lô đã từng cố gắng khiến người khác báng bổ Ngài (Công vụ 26:9-18), và các anh em phần xác của Chúa Giê-su nghĩ rằng Ngài bị mất trí (Mác 3:21). Tất cả họ đều ăn năn và tất cả đều được tha thứ.
Lời báng bổ là gì? Báng bổ (phạm thượng) có nghĩa là gì?
* Kinh Thánh Tham Khảo:
Ê-sai 37:38 - Một ngày kia người đang quì lạy trong đền Nít-róc, thần của mình, thì con trai người là A-tra-mê-léc và Sa-rết-se lấy gươm giết người. Đoạn, hai người đó trốn trong xứ A-ra-rát. Con trai người là Ê-sạt-ha-đôn trị vì thay người.
I Ti-mô-thê 1:20 - trong số ấy có Hy-mê-nê và A-léc-xan-đơ, ta đã phó cho quỉ Sa-tan rồi, hầu cho họ học biết đừng phạm thượng nữa.
Mác 3:22 - Có các thầy thông giáo ở thành Giê-ru-sa-lem xuống, nói rằng: Người bị quỉ Bê-ên-xê-bun ám, và nhờờờờờờ chúa quỉ mà ttttttrừ quỉ.
Phi-líp 2:6 - Ngài vốn có hình Đức Chúa Trời, song chẳng coi sự bình đẳng mình với Đức Chúa Trời là sự nên nắm giữ;
Mác 3:21 - Những bạn hữu Ngài nghe vậy, bèn đến để cầm giữ Ngài; vì người ta nói Ngài đã mất trí khôn.
* Bản Dịch theo GotQuestions
* Nếu bạn cảm thấy bản dịch này chưa đúng hoặc chưa phù hợp, xin hãy liên hệ và đóng góp bản dịch mới.
* Nếu bạn cảm thấy bản dịch này chưa đúng hoặc chưa phù hợp, xin hãy liên hệ và đóng góp bản dịch mới.
Nếu bạn thích trang này, xin hãy giúp chúng tôi chia sẽ cho bạn bè: