Lý thuyết mệnh lệnh thần thánh là gì?
Về cơ bản, lý thuyết mệnh lệnh của Thiên Chúa (DCT) dạy rằng một điều (tức là hành động, cách cư xử, lựa chọn, v.v.) là tốt vì Chúa ra lệnh cho nó được thực hiện hoặc xấu vì Chúa cấm nó được thực hiện. Vì vậy, nói rằng yêu thương người lân cận là tốt về mặt ngữ nghĩa tương đương với việc nói rằng Đức Chúa Trời ra lệnh cho chúng ta phải yêu thương những người lân cận của mình. Tương tự, phạm tội giết người là điều xấu xa vì Đức Chúa Trời cấm giết người.
Bây giờ, ngay lập tức ai đó có thể phản đối Thuyết Mệnh lệnh Thần thánh với lý do rằng thiện và ác trở nên độc đoán theo ý thích của Chúa. Nếu điều thiện và điều ác chỉ dựa trên ý thích của Đức Chúa Trời, thì đạo đức chỉ là ý chí về quyền lực hoặc “lẽ phải”. Vì Đức Chúa Trời là đấng quyền năng hơn bất kỳ ai trong chúng ta, nên đạo đức được đúc kết thành “Con đường hay con đường của Ngài”.
Sự thay thế cho Thuyết Mệnh lệnh Thần thánh là sự khẳng định rằng nền tảng cho đạo đức nằm ngoài Đức Chúa Trời, thay vì tùy theo ý thích của Ngài. Đây là cách tiếp cận mà Plato thực hiện trong cuộc đối thoại của mình với Euthyphro. Như vậy có thể phát biểu cái gọi là Thế lưỡng nan Euthyphro : “Một hành động tốt về mặt đạo đức vì Chúa ra lệnh cho nó [DCT], hay Chúa ra lệnh vì nó tốt về mặt đạo đức?” Người ta có thể bị cám dỗ để từ bỏ Thuyết mệnh lệnh của Thiên Chúa và thay vào đó đặt nền tảng đạo đức vào một cái gì đó bên ngoài Thiên Chúa.
Tuy nhiên, nói rằng Đức Chúa Trời ra lệnh cho điều gì đó vì điều đó là tốt về mặt đạo đức sẽ đe dọa đến quyền tối cao và sự độc lập của Đức Chúa Trời. Nếu một nguyên tắc bên ngoài, trong trường hợp này là nền tảng khách quan của đạo đức, nằm ngoài Đức Chúa Trời, thì Đức Chúa Trời bắt buộc phải tuân theo tiêu chuẩn này, và do đó Ngài không có quyền tể trị. Hơn nữa, đạo đức của Đức Chúa Trời phụ thuộc vào việc Ngài tuân theo tiêu chuẩn bên ngoài này; do đó, nền độc lập của Ngài bị đe dọa.
Vì vậy, chúng ta đang bị mắc vào sừng của một tình thế tiến thoái lưỡng nan. Không phương án nào phù hợp với thế giới quan của Cơ đốc nhân. Đức Chúa Trời chắc chắn không độc đoán trong các hành động đạo đức của Ngài, và Đức Chúa Trời cũng không phải tuân theo một số tiêu chuẩn đạo đức bên ngoài chi phối các quyết định của Ngài. Trong trường hợp trước, chúng ta có thể nói rằng Chúa không tốt, và trong trường hợp sau, chúng ta có thể nói rằng Chúa không phải là Chúa. Ở thời điểm này, khá dễ hiểu, tại sao một số người lại từ chối Tin Lành và chấp nhận thuyết tương đối đạo đức làm “tiêu chuẩn” của họ, ngoại trừ thực tế là Kinh thánh cho chúng ta thấy một bức tranh khác về đạo đức và chứng minh Euthyphro Dilemma là một tình huống tiến thoái lưỡng nan sai lầm.
Phản ứng cổ điển của Tin Lành đối với Tình trạng khó xử Euthyphro là đặt lòng tốt vào bản chất của Đức Chúa Trời. Điều này giải quyết mấu chốt đầu tiên của tình thế tiến thoái lưỡng nan bởi vì Đức Chúa Trời không tự ý quyết định điều gì là tốt và điều gì là xấu theo ý thích. Đúng hơn, đó là bản chất của Đức Chúa Trời để làm điều tốt, và Đức Chúa Trời không bao giờ hành động trái với bản chất của Ngài. Điều này cũng giải quyết được mấu chốt thứ hai của tình thế tiến thoái lưỡng nan bởi vì nền tảng của đạo đức là bản chất của Đức Chúa Trời chứ không phải một tiêu chuẩn bên ngoài nào đó mà Đức Chúa Trời phải tuân theo. Quyền tể trị của Đức Chúa Trời được bảo tồn cũng như một tiêu chuẩn khách quan cho đạo đức, tức là bản chất của Đức Chúa Trời.
Kinh thánh, sự tự mặc khải của Đức Chúa Trời cho nhân loại, minh họa điều này khá độc đáo. Một mẫu các đoạn văn chứng minh rằng sự tốt lành là dựa trên bản chất của Đức Chúa Trời:
Đức Giê-hô-va là thiện và ngay thẳng, Bởi cớ ấy Ngài sẽ chỉ dạy con đường cho kẻ có tội.
Thi-thiên 25: 8
• Tốt lành và ngay thẳng là CHÚA; do đó Ngài chỉ dẫn đường đi cho tội nhân (Thi thiên 25: 8).
Khá nếm thử xem Đức Giê-hô-va tốt lành dường bao! Phước cho người nào nương náu mình nơi Ngài!
Thi-thiên 34: 8
• Ồ, hãy nếm thử và thấy rằng CHÚA thật tốt! Phước cho người nương náu trong Ngài (Thi thiên 34: 8).
Chúa ôi! Chúa là thiện, sẵn tha thứ cho, Ban sự nhân từ dư dật cho những người kêu cầu cùng Chúa.
Thi-thiên 86: 5
• Hỡi Chúa, là Đấng nhân lành và tha thứ, dồi dào tình yêu thương bền vững đối với tất cả những ai kêu cầu Ngài (Thi-thiên 86: 5).
• Vì CHÚA là tốt lành; tình yêu bền vững của Ngài tồn tại mãi mãi, và sự trung thành của Ngài đối với muôn đời (Thi thiên 100: 5).
• Ôi, tạ ơn CHÚA, vì Ngài là người tốt lành, vì tình yêu bền vững của Ngài còn đến muôn đời! (Thi-thiên 107: 1).
Ngay cả với định nghĩa này của Lý thuyết Mệnh lệnh Thần thánh, có thể đoán trước được hai phản đối. Thứ nhất, điều gì sẽ xảy ra nếu bản chất của Đức Chúa Trời thay đổi đến mức những gì tốt theo bản chất của Đức Chúa Trời trở thành điều xấu và ngược lại? Bản chất của Đức Chúa Trời là tổng thể của tất cả các thuộc tính của Ngài. Do đó, bởi vì Đức Chúa Trời là bất biến (Ma-la-chi 3: 6), nên sự tốt lành của Ngài là sự tốt lành bất biến (Gia-cơ 1:17). Đây là một cách nói khác: Bản chất của Đức Chúa Trời không bao giờ thay đổi — không thể thay đổi; do đó, lòng tốt sẽ không bao giờ thay đổi vì nó được đặt trong bản chất của Đức Chúa Trời.
Thứ hai, còn những lần Đức Chúa Trời ra lệnh cho dân Y-sơ-ra-ên tàn sát kẻ thù của họ đến tận người đàn ông, đàn bà và trẻ em cuối cùng thì sao? Đây chẳng phải là vi phạm điều răn cấm giết người của chính Đức Chúa Trời sao? Câu trả lời tương tự như câu trả lời phản đối đầu tiên; cụ thể là, bản chất của Đức Chúa Trời là tổng thể của tất cả các thuộc tính của Ngài. Đức Chúa Trời tốt lành - tốt lành bất biến - nhưng Ngài cũng thánh khiết, công bình và công bình. Đức Chúa Trời là Đấng phải trừng phạt tội lỗi và sự gian ác. Người Ca-na-an đã gian ác, nổi loạn và chịu sự kết án công bình của Đức Chúa Trời vì tội lỗi của họ. Chúng ta biết rằng tiền công của tội lỗi là sự chết (Rô-ma 6:23); và Đức Chúa Trời, trong quyền tể trị của Ngài, đã quyết định thời gian và cách thức cái chết của người Ca-na-an, là một minh chứng về sự phán xét của Đức Chúa Trời đối với tội lỗi. Đây cũng là một ví dụ về sự tốt lành của Đức Chúa Trời — việc Đức Chúa Trời thi hành sự phán xét tội lỗi là điều tốt.
Do đó, Đức Chúa Trời ra lệnh cho một số hành động là tốt và do đó phải được thực hiện và cấm một số hành động khác là xấu và do đó không được làm. Điều gì tốt là không tốt đơn giản chỉ vì Đức Chúa Trời ra lệnh cho điều đó. Điều đó là tốt vì nó phản chiếu bản chất thiêng liêng của Ngài.
* Kinh Thánh Tham Khảo:
Thi-thiên 25: 8 - Đức Giê-hô-va là thiện và ngay thẳng, Bởi cớ ấy Ngài sẽ chỉ dạy con đường cho kẻ có tội.
Thi-thiên 34: 8 - Khá nếm thử xem Đức Giê-hô-va tốt lành dường bao! Phước cho người nào nương náu mình nơi Ngài!
Thi-thiên 86: 5 - Chúa ôi! Chúa là thiện, sẵn tha thứ cho, Ban sự nhân từ dư dật cho những người kêu cầu cùng Chúa.
Thi-thiên 100: 5 - Vì Đức Giê-hô-va là thiện; sự nhân từ Ngài hằng có mãi mãi, Và sự thành tín Ngài còn đến đời đời.
Thi-thiên 107: 1 - Hãy ngợi khen Đức Giê-hô-va, vì Ngài là thiện; Sự nhân từ Ngài còn đến đời đời.
Gia-cơ 1:17 - mọi ân điển tốt lành cùng sự ban cho trọn vẹn đều đến từ nơi cao và bởi Cha sáng láng mà xuống, trong Ngài chẳng có một sự thay đổi, cũng chẳng có bóng của sự biến cải nào.
Rô-ma 6:23 - Vì tiền công của tội lỗi là sự chết; nhưng sự ban cho của Đức Chúa Trời là sự sống đời đời trong Đức Chúa Jêsus Christ, Chúa chúng ta.
* Bản Dịch theo GotQuestions
* Nếu bạn cảm thấy bản dịch này chưa đúng hoặc chưa phù hợp, xin hãy liên hệ và đóng góp bản dịch mới.
* Nếu bạn cảm thấy bản dịch này chưa đúng hoặc chưa phù hợp, xin hãy liên hệ và đóng góp bản dịch mới.
Nếu bạn thích trang này, xin hãy giúp chúng tôi chia sẽ cho bạn bè: