Bạn Có Câu Hỏi Gì?
Ví dụ: Hôn Nhân, Tình Dục, Tiền Bạc, Khủng Long, Thuốc Lá, Xăm Hình, v,v ...

*Xin đánh tiếng việt có dấu hoặc sử dụng tiếng anh.
*Hiện tại việc dịch thuận tài liệu vẫn đang cần rất nhiều đóng góp. Nếu bạn có thể đóng góp, hãy liên hệ facebook qua trang thông tin.
Bộ Gõ:   Off   Telex   VNI   VIQR  

Obed-Edom trong Kinh thánh là ai?

Vậy Đa-vít không muốn để hòm của Đức Giê-hô-va đến nhà mình tại trong thành Đa-vít; bèn biểu dẫn vào trong nhà Ô-bết-Ê-đôm, là người Gát.
II Sa-mu-ên 6:10
Obed-Edom là một người đàn ông từ bộ tộc Levi. Lần đầu tiên chúng ta đọc về Obed-Edom trong 2 Sa-mu-ên 6:10 khi Đa-vít mang hòm giao ước đến Giê-ru-sa-lem để có một nơi an nghỉ lâu dài hơn.
Dân Phi-li-tin lấy hòm của Đức Chúa Trời, đi từ Ê-bên-Ê-xe tới Aùch-đốt.
I Sa-mu-ên 5: 1
Chiếc hòm đã ở trong nhà của Abinadab và các con trai của ông là Eleazar, Uzzah và Ahio trong nhiều năm kể từ khi bị quân Philistines bắt và trả về cho Y-sơ-ra-ên (1 Sa-mu-ên 5: 1; 7: 1–2). Đa-vít và ba mươi nghìn người đến nhà A-bi-a để hộ tống chiến thuyền đến Giê-ru-sa-lem. Vấn đề bắt đầu xảy ra khi họ đặt hòm trên một chiếc xe bò kéo thay vì vận chuyển nó trên vai của người Lê-vi như Đức Chúa Trời đã chỉ dẫn trong Dân số ký 7: 9. Có thể trong lúc phấn khích, David đã quên mất chỉ dẫn về phương tiện di chuyển của nó. Nhưng, dù lý do là gì, Uzzah, Ahio và tất cả người của Đa-vít đang vui mừng vận chuyển hòm giao ước đến Giê-ru-sa-lem trên một chiếc xe bò thì con bò bị vấp ngã.
Vậy Đa-vít không muốn để hòm của Đức Giê-hô-va đến nhà mình tại trong thành Đa-vít; bèn biểu dẫn vào trong nhà Ô-bết-Ê-đôm, là người Gát.
II Sa-mu-ên 6: 10
Lo sợ cái hòm sắp trượt, Uzzahđưa tay ra để ổn định nó. Khi tay ông chạm vào hòm, “cơn giận dữ của Chúa đối với Uzzah vì hành động bất kính của ông; do đó Đức Chúa Trời giáng người xuống, và người ấy chết ở đó bên cạnh hòm của Đức Chúa Trời ”(2 Sa-mu-ên 6: 7). Mặc dù hình phạt này có vẻ cực đoan đối với chúng ta, nhưng dân Y-sơ-ra-ên đã được cảnh báo trong nhiều thế kỷ rằng hòm giao ước là thánh của Chúa. Chỉ những người Lê-vi mới có thể mang nó, chỉ những thầy tế lễ thượng phẩm mới có thể phục vụ trước nó, và không ai được nhìn vào bên trong nó (Xuất Ê-díp-tô Ký 40: 20–21; Dân số ký 4:15; 1 Sa-mu-ên 6:19). Đa-vít tức giận vì sự việc này và trở nên sợ hãi Chúa, từ chối tự mình đưa hòm về Giê-ru-sa-lem. Thay vì hoàn thành cuộc hành trình đến Giê-ru-sa-lem cùng với chiếc hòm, Đa-vít đã đặt chiếc hòm vào nhà của một người tên là Obed-Edom the Gittite, và nó vẫn ở đó trong ba tháng (2 Sa-mu-ên 6: 10–11).
Trong ba tháng mà chiếc hòm thuộc quyền sở hữu của Obed-Edom, Chúa đã ban phước cho Obed-Edom và toàn bộ gia đình của ông (1 Sử-ký 13: 13–14). Từ đó chúng ta có thể suy ra rằng Obed-Edom là một người kính sợ Đức Chúa Trời và thể hiện sự tôn kính thích hợp đối với chiếc hòm, không giống như Uzzah, người có thể đã quá quen thuộc với nó khi nó vẫn ở trong nhà của cha mình trong hai mươi năm. Mặc dù biết về số phận của Uzzah, Obed-Edom vẫn chào đón chiếc hòm và dường như không nghi ngờ gì. Thật vậy, là người tin kính, Obed-Edom không có gì phải sợ hãi: “Người công bình dạn như sư tử” (Châm-ngôn 28: 1). Có thể là anh ta coi việc có hòm trong nhà là một vinh dự cao cả hơn là một điều phiền toái, và Chúa đã thưởng cho thái độ của anh ta.
Khi Vua Đa-vít thấy rằng Đức Chúa Trời ban phước thay vì nguyền rủa Obed-Edom, nỗi sợ hãi về việc vận chuyển hòm của ông tan biến và ông lại đi lấy hòm (1 Sử-ký 15:25). Lần này, ông đã làm theo luật pháp của Đức Chúa Trời và đưa người Lê-vi đến vác hòm trên vai họ. Ông cũng tỏ ra hết sức tôn trọng chiếc hòm: “Khi những người khiêng hòm của CHÚA đi được sáu bước, ông đã hy sinh một con bò đực và một con bê được vỗ béo” (2 Sa-mu-ên 6:13).
Một trong những cách Đức Chúa Trời ban phước cho Obed-Edom là sinh cho ông nhiều con trai — chính xác là tám. Sử Ký Thứ Nhất 26: 4–6 liệt kê họ và các con trai của họ, cùng với cha của họ, là những người gác cổng trong đền thờ của Đức Chúa Trời. Obed-Edom đặt tên cho mỗi người con trai của mình để tôn vinh phước lành của Đức Chúa Trời trên gia đình của mình. Ví dụ, ông đặt tên cho một người con trai là Jehozabad (“Chúa đã ban tặng”) và một Issachar khác (“Phần thưởng”). Obed-Edom có ​​sáu mươi hai người thừa kế nam mạnh mẽ, và dường như tất cả đều trung thành với Chúa. Mặc dù chỉ là một vai nhỏ trong Kinh thánh, Obed-Edom là một ví dụ cho chúng ta thấy rằng Đức Chúa Trời hoàn toàn biết rõ về những ai có trái tim hoàn toàn là của Ngài (2 Sử-ký 16: 9), và Ngài sẵn lòng ban phước cho những ai tôn kính Ngài (xin xem 1 Sa-mu-ên. 2:30).
* Kinh Thánh Tham Khảo:
II Sa-mu-ên 6:10 - Vậy Đa-vít không muốn để hòm của Đức Giê-hô-va đến nhà mình tại trong thành Đa-vít; bèn biểu dẫn vào trong nhà Ô-bết-Ê-đôm, là người Gát.
I Sa-mu-ên 5: 1 - Dân Phi-li-tin lấy hòm của Đức Chúa Trời, đi từ Ê-bên-Ê-xe tới Aùch-đốt.
II Sa-mu-ên 6: 10 - Vậy Đa-vít không muốn để hòm của Đức Giê-hô-va đến nhà mình tại trong thành Đa-vít; bèn biểu dẫn vào trong nhà Ô-bết-Ê-đôm, là người Gát.
Châm-ngôn 28: 1 - Kẻ ác chạy trốn dầu không ai đuổi theo; Nhưng người công bình mãnh dõng như một sư tử.
II Sa-mu-ên 6:13 - Khi những người khiêng hòm của Đức Chúa Trời đã đi sáu bước, thì Đa-vít tế một con bò đực và một con thú mập béo.
II Sử-ký 16: 9 - Vì con mắt của Đức Giê-hô-va soi xét khắp thế gian, đặng giúp sức cho kẻ nào có lòng trọn thành đối với Ngài. Trong việc này vua có cư xử cách dại dột, nên từ này về sau vua sẽ có giặc giã.

* Bản Dịch theo GotQuestions
* Nếu bạn cảm thấy bản dịch này chưa đúng hoặc chưa phù hợp, xin hãy liên hệ và đóng góp bản dịch mới.