Chúa Giê-su có ý gì khi Ngài nói, “Ta đứng ở cửa và gõ” (Khải Huyền 3:20)?
Qua sứ đồ Giăng trong Khải huyền 2-3, Chúa Giê-su gửi bảy lá thư cho bảy hội thánh ở Tiểu Á. Đó là những lá thư hướng dẫn, quở trách và khích lệ dành riêng cho các hội thánh địa phương. Đến nhà thờ cuối cùng, nhà thờ thờ ơ ở Lao-đi-xê , Chúa Giê-su khẩn thiết cầu xin: “Có con đây! Tôi đứng trước cửa và gõ. Nếu ai nghe tiếng ta và mở cửa ra, thì ta sẽ vào dùng bữa với người ấy và họ với ta” (Khải Huyền 3:20).
Ý tưởng về việc Chúa Giê-su đứng trước cửa và gõ thường được sử dụng như một minh họa về lời đề nghị cứu rỗi của Chúa Giê-su cho các cá nhân: nếu bạn chỉ “mở cửa lòng mình” và để Chúa Giê-su bước vào cuộc đời bạn, thì mọi việc sẽ tốt đẹp. Nhưng trong Khải huyền 3:20, Chúa Giê-su không cầu xin một cá nhân nào được cứu; Anh ấy đang tìm cách được nhận vào một nhà thờ! Thật đáng lo ngại khi nghĩ đến việc Chúa Giê-xu đứng bên ngoài nhà thờ và gõ cửa, nhưng đó là vị trí của Ngài. Nhà thờ Lao-đi-xê đã đóng cửa đối với Người đứng đầu của nhà thờ; họ tự mãn về sự thịnh vượng của mình, nhưng Chúa Giê-su bị bỏ mặc trong giá lạnh. Anh ấy là người ngoài cuộc đối với trái tim của toàn bộ giáo đoàn.
Hầu hết bảy bức thư đều có lời khen, lời phàn nàn hoặc lời chỉ trích, mệnh lệnh và cam kết từ Chúa Giê-su. Nhưng hội thánh Lao-đi-xê, giống như hội thánh chị em đã chết về mặt thuộc linh của họ ở Sạt-đe, không được Chúa Giê-su chấp thuận lời nào. Người Lao-đi-xê phạm tội tự phụ, tự cho mình là đúng và thờ ơ về thiêng liêng. Tệ hơn nữa, nhà thờ không hề hay biết về tình trạng tồi tệ của họ.
Với hội thánh ở Lao-đi-xê, Chúa Giê-su chỉ trích gay gắt như sau: “Ta biết việc ngươi làm, ngươi không lạnh cũng không nóng. Tôi ước bạn hoặc là người này hoặc là người khác! Vì vậy, bởi vì bạn hâm hẩm - không nóng cũng không lạnh - tôi sắp nhổ bạn ra khỏi miệng tôi. Bạn nói, \'Tôi giàu có; Tôi đã có được sự giàu có và không cần một thứ gì cả.\' Nhưng ngươi không biết rằng ngươi khốn khổ, đáng thương, nghèo khó, đui mù và lõa lồ\'” (Khải Huyền 3:15–17).
Trong tình trạng kiêu ngạo, tự mãn và mù quáng về mặt thuộc linh, hội thánh Lao-đi-xê trở nên vô dụng trong vương quốc của Đức Chúa Trời. Sử dụng ngôn ngữ tượng trưng, Chúa Giê-xu ban hành mệnh lệnh của Ngài, ra hiệu cho các thành viên của hội thánh đổi sự công bình giả tạo của họ lấy sự công chính thật (Khải Huyền 3:18). Ông kêu gọi hội thánh sốt sắng và ăn năn (câu 19).
Lời kêu gọi của Đấng Christ rất chân thành và khẩn thiết: “Hãy nghe! Tôi đang đứng trước cửa và gõ! Nếu ai nghe tiếng tôi và mở cửa cho, tôi sẽ vào nhà người ấy, dùng bữa với người ấy, và người ấy với tôi” (Khải Huyền 3:20, NET). Lời cầu xin của Chúa cũng mang tính cá nhân. Anh ấy đã nói chuyện với các cá nhân bằng cách sử dụng những từ số ít như bất kỳ ai, của anh ấy, anh ấy và anh ấy. Ngài đang mời mọi người trong hội thánh kinh nghiệm mối thông công mật thiết với Ngài. Và mặc dù mong muốn của Ngài là toàn thể hội thánh đáp lại và mở cửa cho Ngài, nhưng cuối cùng thì quyết định vẫn tùy thuộc vào từng cá nhân.
Chẳng phải hễ những kẻ nói cùng ta rằng: Lạy Chúa, lạy Chúa, thì đều được vào nước thiên đàng đâu; nhưng chỉ kẻ làm theo ý muốn của Cha ta ở trên trời mà thôi.
Ma-thi-ơ 7:21
Chúa Giê-su biết rằng không phải ai cũng sẽ đáp lại lời mời của Ngài và mở ra cánh cửa cho mối quan hệ với Ngài. Nhiều người, giống như những người sống ở Lao-đi-xê, sẽ chọn từ chối sự kêu gọi của Ngài. Hâm nóng , và với tấm lòng chai đá, họ sẽ mù quáng trước sự thật rằng họ đã chấp nhận sự công bình giả tạo (Hê-bơ-rơ 3:7–8). Chúa Giê-xu sẽ nói với những người này: “Ta không hề biết các ngươi, hãy lui ra khỏi ta” (Ma-thi-ơ 7:21–23). Đáng buồn thay, họ sẽ không được vào vương quốc thiên đàng.
Nhưng Đức Chúa Trời, là Đấng giàu lòng thương xót, vì cớ lòng yêu thương lớn Ngài đem mà yêu chúng ta,
Ê-phê-sô 2:4
Trong thánh chức của Ngài trên đất, Chúa Giê-su đã cố gắng hết sức để chứng minh rằng sự công bình đến với chúng ta như một món quà chỉ nhờ đức tin mà thôi. Có được sự công bình của Đấng Christ, bởi ân điển qua đức tin, là cách duy nhất để vào vương quốc thiên đàng (Rô-ma 3:24–25; 2 Cô-rinh-tô 5:21; Ê-phê-sô 2:4–8).
Tôi cũng coi hết thảy mọi sự như là sự lỗ, vì sự nhận biết Đức Chúa Jêsus Christ là quí hơn hết, Ngài là Chúa tôi, và tôi vì Ngài mà liều bỏ mọi điều lợi đó. Thật, tôi xem những điều đó như rơm rác, hầu cho được Đấng Christ
Phi-líp 3:8
Khi Chúa Giê-xu phán: “Ta đứng ngoài cửa mà gõ,” Ngài đang mời gọi các thành viên của hội thánh Lao-đi-xê nhận ra tình trạng khốn khổ thuộc linh của họ và nhận món quà cứu rỗi đích thực của Ngài. Giống như sứ đồ Phao-lô, người Lao-đi-xê cần ý thức rằng họ hoàn toàn phụ thuộc vào Đấng Christ: “Hơn nữa, tôi coi mọi sự là lỗ, vì được biết Đấng Christ Giê-su, Chúa tôi, là Đấng quý giá vô cùng, là Đấng mà tôi đã mất tất cả. Tôi coi những điều đó là rác rưởi, hầu cho tôi được Đấng Christ và được ở trong Ngài, không nhờ sự công bình của riêng tôi đến từ luật pháp, nhưng nhờ đức tin nơi Đấng Christ—sự công bình đến từ Đức Chúa Trời dựa trên đức tin.” (Phi-líp 3:8–9).
Đối với những người mở cửa, Chúa Giê-su hứa sẽ có một tình bạn thân thiết, được hình dung như việc cùng nhau dùng bữa. Và Ngài đã ban cho phần thưởng lớn lao này: “Kẻ nào thắng, ta sẽ cho ngồi với ta trên ngôi ta, cũng như ta đã thắng và ngồi với Cha ta trên ngôi Ngài” (Khải Huyền 3:21). Những lời này là sự cam kết của Đấng Christ với hội thánh Lao-đi-xê.
Hôm nay Chúa Giêsu tiếp tục nói: “Ta đứng trước cửa và gõ!” Đối với các nhà thờ đầy những Cơ đốc nhân trên danh nghĩa, Ngài gửi lời mời tha thiết của Ngài để thông công trọn vẹn. Đấng nắm giữ chìa khóa vương quốc thiên đàng (Ma-thi-ơ 16:19; Khải huyền 1:18; 3:7) kêu gọi tất cả chúng ta hãy nghe tiếng Ngài và mở cửa để Ngài bước vào và chia sẻ sự kết hợp mật thiết với chúng ta . Đối với những người hưởng ứng, Chúa Giê Su Christ đảm bảo cánh cửa mở ra của cuộc sống vĩnh cửu và phần thưởng cai trị với Ngài ở trên trời.
* Kinh Thánh Tham Khảo:
Ma-thi-ơ 7:21 - Chẳng phải hễ những kẻ nói cùng ta rằng: Lạy Chúa, lạy Chúa, thì đều được vào nước thiên đàng đâu; nhưng chỉ kẻ làm theo ý muốn của Cha ta ở trên trời mà thôi.
Ê-phê-sô 2:4 - Nhưng Đức Chúa Trời, là Đấng giàu lòng thương xót, vì cớ lòng yêu thương lớn Ngài đem mà yêu chúng ta,
Phi-líp 3:8 - Tôi cũng coi hết thảy mọi sự như là sự lỗ, vì sự nhận biết Đức Chúa Jêsus Christ là quí hơn hết, Ngài là Chúa tôi, và tôi vì Ngài mà liều bỏ mọi điều lợi đó. Thật, tôi xem những điều đó như rơm rác, hầu cho được Đấng Christ
Ma-thi-ơ 16:19 - Ta sẽ giao chìa khóa nước thiên đàng cho ngươi; hễ điều gì mà ngươi buộc dưới đất, thì cũng sẽ buộc ở trên trời, và điều gì mà ngươi mở dưới đất, thì cũng sẽ được mở ở trên trời.
* Bản Dịch theo GotQuestions
* Nếu bạn cảm thấy bản dịch này chưa đúng hoặc chưa phù hợp, xin hãy liên hệ và đóng góp bản dịch mới.
* Nếu bạn cảm thấy bản dịch này chưa đúng hoặc chưa phù hợp, xin hãy liên hệ và đóng góp bản dịch mới.
Nếu bạn thích trang này, xin hãy giúp chúng tôi chia sẽ cho bạn bè: