Bạn Có Câu Hỏi Gì?
Ví dụ: Hôn Nhân, Tình Dục, Tiền Bạc, Khủng Long, Thuốc Lá, Xăm Hình, v,v ...

*Xin đánh tiếng việt có dấu hoặc sử dụng tiếng anh.
*Hiện tại việc dịch thuận tài liệu vẫn đang cần rất nhiều đóng góp. Nếu bạn có thể đóng góp, hãy liên hệ facebook qua trang thông tin.
Bộ Gõ:   Off   Telex   VNI   VIQR  

Tuyên xưng đức tin là gì?

Tuyên bố một cái gì đó là công khai tuyên bố nó. Khi chúng ta sử dụng thuật ngữ tuyên xưng đức tin, chúng ta thường đề cập đến việc tuyên bố công khai của một người về ý định đi theo Chúa Giê Su Christ với tư cách là Chúa và là Đấng Cứu Rỗi. Bởi vì lời nói không phải lúc nào cũng phản ánh tình trạng thực sự của trái tim, nên lời tuyên xưng đức tin không phải lúc nào cũng bảo đảm cho sự cứu rỗi thực sự.
Vậy nếu miệng ngươi xưng Đức Chúa Jêsus ra và lòng ngươi tin rằng Đức Chúa Trời đã khiến Ngài từ kẻ chết sống lại, thì ngươi sẽ được cứu;
Rô-ma 10: 9
Rô-ma 10: 9–10 cho thấy giá trị của việc tuyên xưng đức tin nơi Đấng Christ: “Nếu bạn dùng miệng tuyên bố rằng: \'Chúa Giê-xu là Chúa\' và trong lòng tin rằng Đức Chúa Trời đã khiến Ngài từ kẻ chết sống lại, thì bạn sẽ được cứu. Vì chính lòng anh em mà tin và được xưng công bình, và chính miệng mình mà anh em tuyên xưng đức tin mình và được cứu. ” Niềm tin ở trái tim đi kèm với nghề của miệng . Những người được cứu sẽ nói về sự cứu rỗi của họ — ngay cả khi lời tuyên xưng đó có thể dẫn đến cái chết, như trường hợp của các Cơ đốc nhân ở Rô-ma mà Phao-lô đang viết cho họ.
Ngài đáp rằng: Hỡi kẻ giả hình, Ê-sai đã nói tiên tri về việc các ngươi phải lắm, như có chép rằng: Dân nầy lấy môi miếng tôn kính ta; Nhưng lòng chúng nó xa ta lắm.
Mác 7: 6
Phần chúng ta trong sự cứu rỗi là rất ít vì sự cứu rỗi là một công việc thuộc linh được thực hiện bởi Đức Thánh Linh. Lời nói của chúng ta không cứu được chúng ta. Sự cứu rỗi là bởi ân điển thông qua món quà của đức tin (Ê-phê-sô 2: 8–9), không phải bởi những lời chúng ta nói. Sự quở trách của Chúa Giê-su về thói đạo đức giả của người Do Thái dựa trên lời tuyên bố suông của họ: “Ê-sai đã tiên tri đúng về các ngươi là những kẻ đạo đức giả, như có lời chép rằng:“ Những người này lấy miệng mà tôn kính Ta, nhưng lòng họ xa rời Ta ”(Mác 7: 6).
Vì nếu ai hổ thẹn về ta và lời ta, thì Con người sẽ hổ thẹn về họ, khi Ngài ngự trong sự vinh hiển của mình, của Cha, và của thiên sứ thánh mà đến.
Lu-ca 9:26
Vào thời của Hội thánh đầu tiên, và ở nhiều nơi trên thế giới ngày nay, việc tuyên xưng Chúa Giê-su là Chúa có thể rất tốn kém. Việc tuyên xưng đức tin nơi Chúa Giê-xu với tư cách là Đấng Mê-si đã mời gọi các tín đồ Do Thái bị bắt bớ, thậm chí chết chóc (Công 8: 1). Đó là một lý do khiến Phi-e-rơ từ chối ba lần rằng ông biết Chúa Giê-su (Mác 14: 66–72). Sau khi Chúa Giê-su sống lại từ cõi chết, lên trời trở lại và ban Đức Thánh Linh đến để ban Đức Thánh Linh cho những tín đồ còn sống, những môn đồ trước đây rất sợ hãi đã tuyên xưng Chúa Giê-su một cách dạn dĩ trên đường phố và nhà hội (Công vụ 1–2). Việc tuyên xưng đức tin của họ đã chiến thắng những người cải đạo nhưng cũng dẫn đến sự bắt bớ (Công vụ 2: 1–41; 4: 1–4). Họ không chịu ngừng nói về Chúa Giê-xu, khi nhớ lại lời Ngài: “Ai xấu hổ về tôi và lời tôi, thì Con Người sẽ xấu hổ về họ khi Người đến trong vinh quang của Người, trong vinh quang của Cha và các thiên thần thánh” (Lu-ca 9:26). Cho nên,một mục đích của việc tuyên xưng đức tin của chúng ta là tuyên bố rằng chúng ta không xấu hổ khi được gọi là môn đồ của Ngài.
Tất nhiên, lời nói không thay lòng đổi dạ thì chỉ có lời nói mà thôi. Một lời tuyên xưng đức tin đơn thuần, không có tấm lòng đức tin tương ứng, không có sức mạnh để cứu hoặc thay đổi chúng ta. Trên thực tế, Chúa Giê-su đã cảnh báo rằng nhiều người nghĩ rằng họ được cứu vì nghề nghiệp sẽ nhận ra rằng một ngày nào đó họ chưa bao giờ là của Ngài: “Không phải bất cứ ai nói với tôi: \'Lạy Chúa, lạy Chúa,\' sẽ vào vương quốc thiên đàng, nhưng chỉ kẻ làm theo ý muốn của Cha ta ở trên trời. Vào ngày đó, nhiều người sẽ thưa với tôi rằng: \'Lạy Chúa, lạy Chúa, chẳng phải chúng tôi đã nhân danh Chúa mà nói tiên tri và nhân danh Chúa mà xua đuổi ma quỷ và nhân danh Chúa mà làm nhiều phép lạ sao?\' Sau đó, tôi sẽ nói với họ một cách rõ ràng, \'Tôi chưa bao giờ biết bạn. Hỡi những kẻ bất lương, hãy tránh xa ta! \'”(Ma-thi-ơ 7: 21–23). Vì vậy, chỉ tuyên xưng đức tin nơi Chúa Giê-xu, ngay cả khi lời tuyên xưng đi kèm với việc làm tốt, không bảo đảm sự cứu rỗi. Phải có sự ăn năn tội lỗi (Mác 6:12).Chúng ta phải được sinh lại (Giăng 3: 3). Chúng ta phải theo Đức Chúa Jêsus là Chúa của cuộc đời mình, bằng đức tin.
Tuyên xưng đức tin là nơi khởi đầu cho cuộc đời làm môn đồ (Lu-ca 9:23). Có nhiều cách để tuyên xưng đức tin, cũng như có nhiều cách để phủ nhận Chúa Giêsu. Ngài nói: “Ta bảo các ngươi, hễ ai xưng Ta trước mặt loài người, thì Con Người cũng sẽ xưng mình trước các thiên sứ của Đức Chúa Trời” (Lu-ca 12: 8). Một lời tuyên xưng bề ngoài như vậy là phép báp têm, là bước đầu tiên của sự vâng phục khi theo Chúa Giê-su làm Chúa (Công vụ 2:38). Nhưng báp têm cũng không đảm bảo sự cứu rỗi. Hàng ngàn người đã được ngâm, tưới hoặc nhúng nước, nhưng nghi lễ đó không thể cứu vãn được. “Thánh Linh ban sự sống; xác thịt chẳng ích gì ”(Giăng 6:63). Phép báp têm phải tượng trưng cho đời sống mới mà chúng ta có trong Đấng Christ, sự thay đổi nội tâm của lòng trung thành mà chúng ta có. Nếu không có cuộc sống mới và sự thay đổi của tấm lòng, báp têm và những lời tuyên xưng đức tin khác chỉ đơn giản là những nghi lễ tôn giáo,bất lực trong chính họ.
Sự cứu rỗi xảy ra khi Đức Thánh Linh đi vào lòng ăn năn và bắt đầu công việc thánh hóa của Ngài.làm cho chúng ta giống Chúa Giê-su hơn (Rô-ma 8:29). Khi Chúa Giê-su giải thích hành động này với Ni-cô-đem trong Giăng 3, Ngài đã so sánh sự di chuyển của Thánh Linh với gió. Chúng ta không thể nhìn thấy gió, nhưng chúng ta thấy nó đã ở đâu bởi vì nó thay đổi mọi thứ nó chạm vào. Cỏ lay động, lá rùng mình, da diết chẳng ai ngờ gió đã đến. Vì vậy, nó là với Thánh Linh. Khi Ngài tiến vào một trái tim tin tưởng, Ngài bắt đầu thay đổi người tin. Chúng ta không thể nhìn thấy Ngài, nhưng chúng ta thấy Ngài đã ở đâu vì các giá trị thay đổi, quan điểm thay đổi và ước muốn bắt đầu phù hợp với Lời Đức Chúa Trời. Chúng ta tuyên xưng Chúa Jêsus trong mọi việc chúng ta làm và tìm cách tôn vinh Ngài (1 Cô-rinh-tô 10:31). Cách chúng ta tiến hành cuộc sống của mình là một lời tuyên xưng đức tin chắc chắn hơn là những lời nói đơn thuần. Lời nói rất quan trọng, và một người tin vào Chúa Giê-su Christ sẽ không ngại ngùng khi nhận ra điều đó.Có những lúc Chúa Giê-su ép buộc tuyên xưng đức tin bằng lời nói (ví dụ, Ma-thi-ơ 16:15), nhưng Ngài còn ép buộc nhiều hơn lời nói: “Nếu các ngươi tiếp tục trong lời Ta, thì các ngươi thật sự là môn đồ của Ta” (Giăng 8: 31).
* Kinh Thánh Tham Khảo:
Rô-ma 10: 9 - Vậy nếu miệng ngươi xưng Đức Chúa Jêsus ra và lòng ngươi tin rằng Đức Chúa Trời đã khiến Ngài từ kẻ chết sống lại, thì ngươi sẽ được cứu;
Mác 7: 6 - Ngài đáp rằng: Hỡi kẻ giả hình, Ê-sai đã nói tiên tri về việc các ngươi phải lắm, như có chép rằng: Dân nầy lấy môi miếng tôn kính ta; Nhưng lòng chúng nó xa ta lắm.
Lu-ca 9:26 - Vì nếu ai hổ thẹn về ta và lời ta, thì Con người sẽ hổ thẹn về họ, khi Ngài ngự trong sự vinh hiển của mình, của Cha, và của thiên sứ thánh mà đến.
Giăng 3: 3 - Đức Chúa Jêsus cất tiếng đáp rằng: Quả thật, quả thật, ta nói cùng ngươi, nếu một người chẳng sanh lại, thì không thể thấy được nước Đức Chúa Trời.
Giăng 6:63 - Aáy là thần linh làm cho sống, xác thịt chẳng ích chi. Những lời ta phán cùng các ngươi đều là thần linh và sự sống.
Giăng 8: 31 - Bấy giờ Ngài phán cùng những người Giu-đa đã tin Ngài, rằng: Nếu các ngươi hằng ở trong đạo ta, thì thật là môn đồ ta;

* Bản Dịch theo GotQuestions
* Nếu bạn cảm thấy bản dịch này chưa đúng hoặc chưa phù hợp, xin hãy liên hệ và đóng góp bản dịch mới.