Bạn Có Câu Hỏi Gì?
Ví dụ: Hôn Nhân, Tình Dục, Tiền Bạc, Khủng Long, Thuốc Lá, Xăm Hình, v,v ...

*Xin đánh tiếng việt có dấu hoặc sử dụng tiếng anh.
*Hiện tại việc dịch thuận tài liệu vẫn đang cần rất nhiều đóng góp. Nếu bạn có thể đóng góp, hãy liên hệ facebook qua trang thông tin.
Bộ Gõ:   Off   Telex   VNI   VIQR  

Sự thánh hóa là gì? Định nghĩa của sự thánh thiện là gì?

Vì ý muốn Đức Chúa Trời, ấy là khiến anh em nên thánh: tức là phải lánh sự ô uế,
I Tê-sa-lô-ni-ca 4: 3
Sự thánh hóa là ý muốn của Đức Chúa Trời dành cho chúng ta (1 Tê-sa-lô-ni-ca 4: 3). Từ thánh hóa có liên quan đến từ thánh; cả hai từ đều liên quan đến sự thánh thiện. Để "thánh hóa" một cái gì đó là đặt nó ra để sử dụng đặc biệt; để "thánh hóa" một người là làm cho anh ta nên thánh.
Aáy là theo ý muốn đó mà chúng ta được nên thánh nhờ sự dâng thân thể của Đức Chúa Jêsus Christ một lần đủ cả.
Hê-bơ-rơ 10:10
Chúa Giê-su đã nói rất nhiều về sự nên thánh trong Giăng 17. Trong câu 16, Chúa nói, “Họ không thuộc về thế gian, ngay cả như tôi không thuộc về nó,” và điều này là trước yêu cầu của Ngài: “Hãy thánh hóa họ bởi lẽ thật; lời ngươi là lẽ thật ”(câu 17). Trong thần học Tin Lành, sự nên thánh là một trạng thái tách biệt đối với Đức Chúa Trời; tất cả những người tin Chúa đi vào tình trạng này khi họ được Đức Chúa Trời sinh ra: “Bạn ở trong Đấng Christ Jêsus, Đấng đã trở nên cho chúng ta sự khôn ngoan từ Đức Chúa Trời, sự công bình, sự thánh hoá và sự cứu chuộc” (1 Cô-rinh-tô 1:30, ESV). Sự nên thánh được đề cập trong câu này là sự chia cắt một lần duy nhất của những người tin Chúa đối với Đức Chúa Trời. Đó là công việc mà Đức Chúa Trời thực hiện, một phần phức tạp của sự cứu rỗi và mối liên hệ của chúng ta với Đấng Christ (Hê-bơ-rơ 10:10). Các nhà thần học đôi khi gọi tình trạng thánh thiện này trước mặt Đức Chúa Trời là sự nên thánh “theo vị trí”; nó cũng giống như sự biện minh.
Vì nhờ dâng chỉ một của tế lễ, Ngài làm cho những kẻ nên thánh được trọn vẹn đời đời.
Hê-bơ-rơ 10:14
Trong khi chúng ta được thánh khiết về mặt vị trí (“được giải thoát khỏi mọi tội lỗi” bởi huyết của Đấng Christ, Công vụ 13:39), chúng ta biết rằng mình vẫn phạm tội (1 Giăng 1:10). Đó là lý do tại sao Kinh thánh cũng đề cập đến sự nên thánh như một kinh nghiệm thực tế về sự xa cách của chúng ta với Đức Chúa Trời. Sự thánh hóa “tiến bộ” hay “kinh nghiệm”, như đôi khi được gọi, là hiệu quả của việc tuân theo Lời Chúa trong đời sống của một người. Sự trưởng thành trong Chúa (2 Phi-e-rơ 3:18) hay sự trưởng thành thuộc linh cũng vậy. Đức Chúa Trời bắt đầu công việc biến chúng ta nên giống như Đấng Christ, và Ngài đang tiếp tục công việc đó (Phi-líp 1: 6). Loại sự thánh hóa này phải được tín đồ sốt sắng theo đuổi (1 Phi-e-rơ 1:15; Hê-bơ-rơ 12:14) và được thực hiện khi áp dụng Lời (Giăng 17:17). Sự thánh hóa tiệm tiến có quan điểm phân biệt các tín hữu vì mục đích mà họ được gửi đến thế giới: “Khi bạn gửi tôi đến thế giới, tôi đã đưa họ vào thế giới. Đối với họ, tôi thánh hóa mình, hầu cho họ cũng được thực sự nên thánh ”(Giăng 17: 18–19). Việc Chúa Giê-su đặt chính Ngài ra ngoài vì mục đích của Đức Chúa Trời vừa là cơ sở vừa là điều kiện khiến chúng ta bị phân biệt (xin xem Giăng 10:36). Chúng ta được thánh hóa và được sai đi bởi vì Chúa Giê-xu là. Sự nên thánh của Chúa chúng ta là khuôn mẫu và quyền năng cho chính chúng ta. Việc sai đi và việc thánh hóa không thể tách rời. Theo lời giải thích này, chúng ta được gọi là “các vị thánh” (hagioi trong tiếng Hy Lạp), hoặc “những người được thánh hóa”. Trước khi được cứu rỗi, hành vi của chúng ta làm chứng cho vị thế của chúng ta trong thế giới tách biệt khỏi Đức Chúa Trời, nhưng bây giờ hành vi của chúng ta phải làm chứng cho vị thế của chúng ta trước mặt Đức Chúa Trời trong sự tách biệt khỏi thế giới. Từng chút một, mỗi ngày, “những người được thánh hóa” (Hê-bơ-rơ 10:14, ESV) đang trở nên giống như Đấng Christ hơn. Tôi đã gửi chúng vào thế giới. Đối với họ, tôi thánh hóa mình, hầu cho họ cũng được thực sự nên thánh ”(Giăng 17: 18–19). Việc Chúa Giê-su đặt chính Ngài ra ngoài vì mục đích của Đức Chúa Trời vừa là cơ sở vừa là điều kiện khiến chúng ta bị phân biệt (xin xem Giăng 10:36). Chúng ta được thánh hóa và được sai đi bởi vì Chúa Giê-xu là. Sự nên thánh của Chúa chúng ta là khuôn mẫu và quyền năng cho chính chúng ta. Việc sai đi và việc thánh hóa không thể tách rời. Theo lời giải thích này, chúng ta được gọi là “các vị thánh” (hagioi trong tiếng Hy Lạp), hoặc “những người được thánh hóa”. Trước khi được cứu rỗi, hành vi của chúng ta làm chứng cho vị thế của chúng ta trong thế giới tách biệt khỏi Đức Chúa Trời, nhưng bây giờ hành vi của chúng ta phải làm chứng cho vị thế của chúng ta trước mặt Đức Chúa Trời trong sự tách biệt khỏi thế giới. Từng chút một, mỗi ngày, “những người được thánh hóa” (Hê-bơ-rơ 10:14, ESV) đang trở nên giống như Đấng Christ hơn. Tôi đã gửi chúng vào thế giới. Đối với họ, tôi thánh hóa mình, hầu cho họ cũng được thực sự nên thánh ”(Giăng 17: 18–19). Việc Chúa Giê-su đặt chính Ngài ra ngoài vì mục đích của Đức Chúa Trời vừa là cơ sở vừa là điều kiện khiến chúng ta bị phân biệt (xin xem Giăng 10:36). Chúng ta được thánh hóa và được sai đi bởi vì Chúa Giê-xu là. Sự nên thánh của Chúa chúng ta là khuôn mẫu và quyền năng cho chính chúng ta. Việc sai đi và việc thánh hóa không thể tách rời. Theo lời giải thích này, chúng ta được gọi là “các vị thánh” (hagioi trong tiếng Hy Lạp), hoặc “những người được thánh hóa”. Trước khi được cứu rỗi, hành vi của chúng ta làm chứng cho vị thế của chúng ta trong thế giới tách biệt khỏi Đức Chúa Trời, nhưng bây giờ hành vi của chúng ta phải làm chứng cho vị thế của chúng ta trước mặt Đức Chúa Trời trong sự tách biệt khỏi thế giới. Từng chút một, mỗi ngày, “những người được thánh hóa” (Hê-bơ-rơ 10:14, ESV) đang trở nên giống như Đấng Christ hơn. hầu cho họ cũng được thực sự nên thánh ”(Giăng 17: 18–19). Việc Chúa Giê-su đặt chính Ngài ra ngoài vì mục đích của Đức Chúa Trời vừa là cơ sở vừa là điều kiện khiến chúng ta bị phân biệt (xin xem Giăng 10:36). Chúng ta được thánh hóa và được sai đi bởi vì Chúa Giê-xu là. Sự nên thánh của Chúa chúng ta là khuôn mẫu và quyền năng cho chính chúng ta. Việc sai đi và việc thánh hóa không thể tách rời. Theo lời giải thích này, chúng ta được gọi là “các vị thánh” (hagioi trong tiếng Hy Lạp), hoặc “những người được thánh hóa”. Trước khi được cứu rỗi, hành vi của chúng ta làm chứng cho vị thế của chúng ta trong thế giới tách biệt khỏi Đức Chúa Trời, nhưng bây giờ hành vi của chúng ta phải làm chứng cho vị thế của chúng ta trước mặt Đức Chúa Trời trong sự tách biệt khỏi thế giới. Từng chút một, mỗi ngày, “những người được thánh hóa” (Hê-bơ-rơ 10:14, ESV) đang trở nên giống như Đấng Christ hơn. hầu cho họ cũng được thực sự nên thánh ”(Giăng 17: 18–19). Việc Chúa Giê-su đặt chính Ngài ra ngoài vì mục đích của Đức Chúa Trời vừa là cơ sở vừa là điều kiện khiến chúng ta bị phân biệt (xin xem Giăng 10:36). Chúng ta được thánh hóa và được sai đi bởi vì Chúa Giê-xu là. Sự nên thánh của Chúa chúng ta là khuôn mẫu và quyền năng cho chính chúng ta. Việc sai đi và việc thánh hóa không thể tách rời. Theo lời giải thích này, chúng ta được gọi là “các vị thánh” (hagioi trong tiếng Hy Lạp), hoặc “những người được thánh hóa”. Trước khi được cứu rỗi, hành vi của chúng ta làm chứng cho vị thế của chúng ta trong thế giới tách biệt khỏi Đức Chúa Trời, nhưng bây giờ hành vi của chúng ta phải làm chứng cho vị thế của chúng ta trước mặt Đức Chúa Trời trong sự tách biệt khỏi thế giới. Từng chút một, mỗi ngày, “những người được thánh hóa” (Hê-bơ-rơ 10:14, ESV) đang trở nên giống như Đấng Christ hơn. Việc Chúa Giê-su đặt chính Ngài ra ngoài vì mục đích của Đức Chúa Trời vừa là cơ sở vừa là điều kiện khiến chúng ta bị phân biệt (xin xem Giăng 10:36). Chúng ta được thánh hóa và được sai đi bởi vì Chúa Giê-xu là. Sự nên thánh của Chúa chúng ta là khuôn mẫu và quyền năng cho chính chúng ta. Việc sai đi và việc thánh hóa không thể tách rời. Theo lời giải thích này, chúng ta được gọi là “các vị thánh” (hagioi trong tiếng Hy Lạp), hoặc “những người được thánh hóa”. Trước khi được cứu rỗi, hành vi của chúng ta làm chứng cho vị thế của chúng ta trong thế giới tách biệt khỏi Đức Chúa Trời, nhưng bây giờ hành vi của chúng ta phải làm chứng cho vị thế của chúng ta trước mặt Đức Chúa Trời trong sự tách biệt khỏi thế giới. Từng chút một, mỗi ngày, “những người được thánh hóa” (Hê-bơ-rơ 10:14, ESV) đang trở nên giống như Đấng Christ hơn. Việc Chúa Giê-su đặt chính Ngài ra ngoài vì mục đích của Đức Chúa Trời vừa là cơ sở vừa là điều kiện khiến chúng ta bị phân biệt (xin xem Giăng 10:36). Chúng ta được thánh hóa và được sai đi bởi vì Chúa Giê-xu đã ở. Sự nên thánh của Chúa chúng ta là khuôn mẫu và quyền năng cho chính chúng ta. Việc sai đi và việc thánh hóa không thể tách rời. Theo lời giải thích này, chúng ta được gọi là “các vị thánh” (hagioi trong tiếng Hy Lạp), hoặc “những người được thánh hóa”. Trước khi được cứu rỗi, hành vi của chúng ta làm chứng cho vị thế của chúng ta trong thế giới tách biệt khỏi Đức Chúa Trời, nhưng bây giờ hành vi của chúng ta phải làm chứng cho vị thế của chúng ta trước mặt Đức Chúa Trời trong sự tách biệt khỏi thế giới. Từng chút một, mỗi ngày, “những người được thánh hóa” (Hê-bơ-rơ 10:14, ESV) đang trở nên giống như Đấng Christ hơn. Việc sai đi và việc thánh hóa không thể tách rời. Theo lời giải thích này, chúng ta được gọi là “các vị thánh” (hagioi trong tiếng Hy Lạp), hoặc “những người được thánh hóa”. Trước khi được cứu rỗi, hành vi của chúng ta làm chứng cho vị thế của chúng ta trong thế giới tách biệt khỏi Đức Chúa Trời, nhưng bây giờ hành vi của chúng ta phải làm chứng cho vị thế của chúng ta trước mặt Đức Chúa Trời trong sự tách biệt khỏi thế giới. Từng chút một, mỗi ngày, “những người được thánh hóa” (Hê-bơ-rơ 10:14, ESV) đang trở nên giống như Đấng Christ hơn. Việc sai đi và việc thánh hóa không thể tách rời. Theo lời giải thích này, chúng ta được gọi là “các vị thánh” (hagioi trong tiếng Hy Lạp), hoặc “những người được thánh hóa”. Trước khi được cứu rỗi, hành vi của chúng ta làm chứng cho vị thế của chúng ta trong thế giới tách biệt khỏi Đức Chúa Trời, nhưng bây giờ hành vi của chúng ta phải làm chứng cho vị thế của chúng ta trước mặt Đức Chúa Trời trong sự tách biệt khỏi thế giới. Từng chút một, mỗi ngày, “những người được thánh hóa” (Hê-bơ-rơ 10:14, ESV) đang trở nên giống như Đấng Christ hơn.
Có một nghĩa thứ ba trong đó từ thánh hóa được dùng trong Kinh thánh — một sự nên thánh “hoàn toàn” hoặc “tối hậu”. Điều này cũng giống như sự tôn vinh. Phao-lô cầu nguyện trong 1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:23, “Nguyện chính Đức Chúa Trời hòa bình thánh hóa bạn hoàn toàn, và xin cho toàn thể tâm hồn, linh hồn và thể xác của bạn được gìn giữ vô tội khi Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta đến” (ESV). Phao-lô nói về Đấng Christ là “niềm hy vọng của sự vinh hiển” (Cô-lô-se 1:27) và liên kết sự xuất hiện vinh quang của Đấng Christ với sự tôn vinh cá nhân của chúng ta: “Khi Đấng Christ, Đấng là sự sống của bạn, xuất hiện, thì bạn cũng sẽ xuất hiện với Ngài trong vinh quang” (Cô-lô-se 3: 4). Trạng thái được tôn vinh này sẽ là sự tách biệt cuối cùng của chúng ta khỏi tội lỗi, một sự nên thánh hoàn toàn về mọi phương diện. “Chúng ta biết rằng khi Đấng Christ xuất hiện, chúng ta sẽ giống như Ngài, vì chúng ta sẽ thấy Ngài giống như Ngài vậy” (1 Giăng 3: 2).
Tóm lại, “thánh hóa” là bản dịch của từ tiếng Hy Lạp hagiasmos, có nghĩa là “sự thánh thiện” hoặc “sự tách biệt”. Trong quá khứ, Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta sự xưng công bình, một sự thánh khiết duy nhất có một vị trí trong Đấng Christ. Giờ đây, Đức Chúa Trời hướng dẫn chúng ta đến sự trưởng thành, một sự thánh thiện thiết thực và tiệm tiến. Trong tương lai, Đức Chúa Trời sẽ ban cho chúng ta sự vinh hiển, một sự thánh khiết vĩnh viễn, tối hậu. Ba giai đoạn thánh hóa này tách biệt người tin Chúa khỏi hình phạt của tội lỗi ( sự xưng công bình), quyền lực của tội lỗi ( sự trưởng thành ), và sự hiện diện của tội lỗi ( sự tôn vinh ).
* Kinh Thánh Tham Khảo:
I Tê-sa-lô-ni-ca 4: 3 - Vì ý muốn Đức Chúa Trời, ấy là khiến anh em nên thánh: tức là phải lánh sự ô uế,
Hê-bơ-rơ 10:10 - Aáy là theo ý muốn đó mà chúng ta được nên thánh nhờ sự dâng thân thể của Đức Chúa Jêsus Christ một lần đủ cả.
Hê-bơ-rơ 10:14 - Vì nhờ dâng chỉ một của tế lễ, Ngài làm cho những kẻ nên thánh được trọn vẹn đời đời.
I Giăng 3: 2 - Hỡi kẻ rất yêu dấu, chính lúc bây giờ chúng ta là con cái Đức Chúa Trời, còn về sự chúng ta sẽ ra thể nào, thì điều đó chưa được bày tỏ. Chúng ta biết rằng khi Ngài hiện đến, chúng ta sẽ giống như Ngài, vì sẽ thấy Ngài như vốn có thật vậy.

* Bản Dịch theo GotQuestions
* Nếu bạn cảm thấy bản dịch này chưa đúng hoặc chưa phù hợp, xin hãy liên hệ và đóng góp bản dịch mới.