Bạn Có Câu Hỏi Gì?
Ví dụ: Hôn Nhân, Tình Dục, Tiền Bạc, Khủng Long, Thuốc Lá, Xăm Hình, v,v ...

*Xin đánh tiếng việt có dấu hoặc sử dụng tiếng anh.
*Hiện tại việc dịch thuận tài liệu vẫn đang cần rất nhiều đóng góp. Nếu bạn có thể đóng góp, hãy liên hệ facebook qua trang thông tin.
Bộ Gõ:   Off   Telex   VNI   VIQR  

Ý nghĩa của Negev trong Kinh thánh là gì?

Negev là một vùng khô, nóng ở phía nam Israel, nơi có lượng mưa dưới 8 inch mỗi năm. Sa mạc Negev góp phần vào các sự kiện trong cuộc đời của Áp-ra-ham và qua thời kỳ lang thang trong vùng hoang dã của Y-sơ-ra-ên. Khu vực này cũng có ý nghĩa quan trọng trong suốt thời kỳ quân chủ thống nhất cho đến thời kỳ vương quốc bị chia cắt . Ba nhà tiên tri trong Kinh thánh cũng đề cập đến người Negev.
Tên Negev có nghĩa là “đất khô” trong tiếng Hê-bơ-rơ, nhưng đôi khi Kinh Thánh dùng từ này để chỉ “xứ phía nam” hoặc “miền nam”. Một cách viết thay thế cho Negev trong Kinh thánh là Negeb. Bản King James thường dịch Negev là “phía nam”, trong khi Bản quốc tế mới (Negev) và Bản tiêu chuẩn tiếng Anh (Negeb) thường sử dụng tên này cho lãnh thổ.
Mặc dù không có ranh giới địa lý cụ thể xác định Negev trong Kinh thánh, khu vực này trải dài giữa BeershebaKadesh Barnea từ bắc xuống nam, và từ gần Biển Địa Trung Hải đến Thung lũng Arabah từ tây sang đông, một vùng rộng khoảng 70 dặm. Vào thời Kinh Thánh, khu vực này giống như một chiếc đồng hồ cát hoặc hình số tám quay nghiêng. Trên tất cả, ngoại trừ phía tây, cao nguyên và núi giáp với Negev, nhưng về phía tây nó trải dài trong vòng vài dặm bờ biển Địa Trung Hải.
Ngày nay, Negev là khu vực lớn nhất ở nhà nước Israel hiện đại và bao gồm nhiều lãnh thổ hơn so với thời cổ đại. Theo Encyclopedia Britannica, tổng diện tích của sa mạc Negev bao phủ khoảng 4.700 dặm vuông, “chiếm gần một nửa Palestine ở phía tây sông Jordan và khoảng 60 phần trăm lãnh thổ Israel theo ranh giới 1949–67”. Thay vì hình số tám, Negev hiện tại có hình tam giác ngược.
Sau khi Thiên Chúa kêu gọi Áp-ra-ham, vị tổ phụ đã vâng lời lên đường, rời bỏ quê hương ngoại đạo để đi đến đất hứa. Trong phần đầu của cuộc hành trình, Áp-ra-ham đã đi xa đến Negev (Sáng thế ký 12:4–9). Khi một nạn đói nghiêm trọng tràn vào xứ, Áp-ra-ham rời Negev và đi đến Ai Cập (câu 10). Sau đó, sau khi Sô-đôm và Gô-mô-rơ bị hủy diệt, Áp-ra-ham trở về định cư ở Negev (Sáng thế ký 20:1). Con trai của Áp-ra-ham là Y-sác đang sống ở miền nam xứ Negev khi ông gặp Rê-bê-ca lần đầu tiên (Sáng thế ký 24:62).
Trong phần lớn thời gian 40 năm lưu lạc nơi hoang dã, người Hê-bơ-rơ cắm trại quanh ốc đảo Kadesh Barnea ở phía nam của Negev (Phục Truyền Luật Lệ Ký 1:19, 46). Người Negev được bao gồm trong các vùng đất mà dân Y-sơ-ra-ên sẽ chiếm hữu (câu 7 và 34:1–3). Khi dân Y-sơ-ra-ên do thám Đất Hứa , Môi-se chỉ thị cho những người do thám tiến về phía bắc qua vùng đồi núi, bắt đầu từ vùng đất phía nam của Negev (Dân số ký 13:17–20). Người A- ma-léc bán du mục cũng sống ở Negev (câu 29).
Kế ấy, người Giu-đa đi xuống đặng đánh dân Ca-na-an ở trên núi, miền nam, và đồng bằng;
Các Quan Xét 1:9
Giô-suê đã lãnh đạo dân Y-sơ-ra-ên trong cuộc chinh phục quân sự các vùng đất của Negev, giành quyền kiểm soát khỏi cư dân bản địa của nó (Giô-suê 10:40; 11:16; 12:8). Cuối cùng, vùng này được giao cho các chi phái Giu-đa và Si-mê-ôn (Giô-suê 15; 19:1–9; Các Quan Xét 1:9).
Đa-vít nói cùng A-kích rằng: Nếu tôi được ơn trước mặt vua, xin hãy nhường cho tôi một nơi nào thuộc về các thành ở ngoài đồng bằng, để tôi ở đó. Vì tôi tớ vua ở trong đế đô với vua mà chi?
I Sa-mu-ên 27:5
Ziqlag, một thành phố ở Negev, đã được trao cho David bởi Achish, vua người Philistine của Gát. Đa-vít đã chạy trốn đến đó khi Vua Sau-lơ tìm cách hãm hại ông (1 Sa-mu-ên 27:5–7). Sau đó, chính thành phố này ở “Negev of Caleb” đã bị các chiến binh Amalekite đột kích (1 Samuel 30:1). Trong Kinh thánh, các vùng lãnh thổ ở khu vực phía nam này được gọi là “Negev của Giu-đa”, “Negev của người Kenites”, “Negev của người Jerahmeelites” (1 Samuel 27:10) và “Negev của người Kerethites” (1 Samuel 30:14).
Vả, có một người ở Ma-ôn, còn sản nghiệp nó thì ở Cạt-mên. Người rất giàu, có ba ngàn chiên, và một ngàn dê; người đang ở Cạt-mên đặng hớt lông chiên mình.
I Sa-mu-ên 25:2
Với lượng mưa hạn chế, sa mạc Negev ít có cơ hội phát triển nông nghiệp hoặc kinh tế trong thời kỳ Kinh thánh. Tuy nhiên, ở các khu vực phía bắc của Negev, một số hoạt động trồng trọt ngũ cốc cũng như chăn nuôi dê, cừu và lạc đà (1 Sa-mu-ên 25:2; 1 Sử ký 4:38–41; 2 Sử ký 26:10). Nông dân của Negev đã sử dụng canh tác ruộng bậc thang để sử dụng đất tốt nhất. Vào thời của các vị vua, nhiều ngôi làng nhỏ và công sự được thành lập ở Negev để bảo vệ biên giới phía nam của Judah.
Ê-sai đề cập đến các loài thú hoang của Negev trong một lời tiên tri tố cáo sự phụ thuộc của Giu-đa vào Ai Cập, gọi lãnh thổ này là “xứ gian khổ và đau khổ” (Ê-sai 30:6). Giê-rê-mi nói rằng, nếu Y-sơ-ra-ên giữ ngày Sa-bát, thì mọi người sẽ đến từ khắp Giê-ru-sa-lem, kể cả Negev, để giữ ngày thánh (Giê-rê-mi 17:26). Và Áp-đia đã tiên tri về cư dân Negev sau thời gian họ bị lưu đày: “Người Negev sẽ chiếm các núi của Ê-sau, và những người ở chân đồi sẽ chiếm đất của người Phi-li-tin. Họ sẽ chiếm các cánh đồng của Ép-ra-im và Sa-ma-ri, và Bên-gia-min sẽ chiếm Ga-la-át. Nhóm người Y-sơ-ra-ên bị lưu đày ở Ca-na-an này sẽ chiếm hữu vùng đất cho đến Sa-rép-ta; những người bị lưu đày khỏi Giê-ru-sa-lem đang ở Sê-pha-ra-đát sẽ chiếm hữu các thị trấn của người Nê-ghép” (Áp-đia 1:19–20).
Sau sự sụp đổ của Jerusalem, vào thời điểm bị lưu đày vào năm 587 trước Công nguyên, vùng đất của người Negev nằm dưới sự kiểm soát của người Edomites . Lãnh thổ này hỗ trợ rất ít cư dân cho đến khi người Nabatean xuất hiện vào hai thế kỷ trước trước Công nguyên. Người Nabateans đã xây dựng lại nhiều khu định cư của người Negev và thành lập những ngôi làng mới. Thông qua việc bảo tồn nước cẩn thận, họ đã trở nên thành thạo trong việc trồng trọt và chăn nuôi ở vùng khô hạn. Dân số của Negev tiếp tục tăng cho đến khi người Ả Rập chinh phục vào năm 632 sau Công nguyên nhưng sau đó lại giảm xuống cho đến thời gian gần đây.
* Kinh Thánh Tham Khảo:
Các Quan Xét 1:9 - Kế ấy, người Giu-đa đi xuống đặng đánh dân Ca-na-an ở trên núi, miền nam, và đồng bằng;
I Sa-mu-ên 27:5 - Đa-vít nói cùng A-kích rằng: Nếu tôi được ơn trước mặt vua, xin hãy nhường cho tôi một nơi nào thuộc về các thành ở ngoài đồng bằng, để tôi ở đó. Vì tôi tớ vua ở trong đế đô với vua mà chi?
I Sa-mu-ên 25:2 - Vả, có một người ở Ma-ôn, còn sản nghiệp nó thì ở Cạt-mên. Người rất giàu, có ba ngàn chiên, và một ngàn dê; người đang ở Cạt-mên đặng hớt lông chiên mình.
Áp-đia 1:19 - Những người ở phương nam sẽ được núi của Ê-sau, những kẻ ở đồng bằng sẽ được người Phi-li-tin làm kỷ vật, chúng nó sẽ được ruộng của Eùp-ra-im và ruộng của Sa-ma-ri; những người Bên-gia-min sẽ được Ga-la-át.

* Bản Dịch theo GotQuestions
* Nếu bạn cảm thấy bản dịch này chưa đúng hoặc chưa phù hợp, xin hãy liên hệ và đóng góp bản dịch mới.